Vào lúc bình minh, một nhóm năm người đàn ông và một đứa trẻ nhìn chằm chằm vào lối ra của một hang động ngầm rộng hai mét và cao ba mét.
Nó sâu đến nỗi mắt người không thể nhìn thấy đáy và hoàn toàn im lặng.
"Lối vào khoảng một kilomet và sau đó sẽ phân chia nhiều hướng khác nhau. Ta không biết đêm qua lũ nhện đã đi theo hướng nào vì ta đã dừng lại trước đó."
Luke giải thích.
"Ta sẽ dẫn đầu những người còn lại bám sát theo sau."
Mason ra lệnh và đi vào, những người còn lại theo sau và Noah ở trung tâm.
Lối đi hoàn toàn bằng đá và địa hình có vẻ không quá ổn định, khi họ di chuyển, ánh sáng của mặt trời không thể chiếu tới vị trí của họ.
Lối đi ngày càng tối khiến cả nhóm bước đi chậm rãi.
Mason rất cẩn thận nơi ông ta bước qua vì ông biết rằng, trong tổ của kẻ địch, ngay cả một âm thanh nhỏ cũng có thể gây ra đại họa.
Luke chỉ vào một trong số hướng, Mason đi thẳng vào trong.
Họ đi bộ khoảng một giờ, lối đi lại tách ra.
Ánh sáng khan hiếm và không khí ngột ngạt ẩm ướt, nhưng cả nhóm phải đợi cho đến khi Luke tìm thấy một số dấu vết của những con quái vật để quyết định đi theo hướng đó.
"Không có dấu vết nào cả, có dấu hiệu chúng đi qua cả bốn hướng. Ta nghĩ chúng ta nên đi bên phải vì hình như có ánh sáng ở hướng đó."
Mason suy nghĩ một chút và sau đó quyết định làm theo lời khuyên của Luke.
Họ di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ra-doi-cua-quy-kiem/1795104/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.