Các lính canh rất ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu trong lòng trước sự phô trương sức mạnh như vậy.
Dù sao họ cũng là những người lính, họ tôn trọng sức mạnh.
Người đội trưởng dường như không quan tâm lắm vì ông ấy đã quen với những sự kiện như thế này giữa những người lính trong suốt cuộc đời của mình.
"Mọi thứ đã ổn định, giải tán cả đi. Hẹn gặp lại vào rạng sáng ngày mai, ta sẽ lo liệu việc thuê xe ngựa nhưng nhớ mang theo quần áo. Việc dọn dẹp tổ nhện đó có thể mất nhiều thời gian hơn chúng ta nghĩ."
Cả nhóm giải tán, ai đi về phía của người đó, nhưng Balor phải tập tễnh một chút vì chân hắn ta không còn chút sức lực nào.
'Tên ngốc béo đó, mình thực sự hu vọng hắn ta sẽ không gây ra vấn đề gì với mình trong nhiệm vụ lần này. Ít nhất, nhưng người bảo vệ khác đã tin tưởng vào khả năng của mình một chút.'
Noah vẫn còn dư âm bởi những hành động trước đó của Balor.
Anh không biết đó là sự chế giễu mẹ mình, sự táo bạo của anh chỉ là để khẳng định mình.
'Cuối cùng thì mình cũng sẽ chiến đấu với những ma thú cấp hai, mình đã thấy nhàm chán khi chỉ đấu với Sư phụ.'
Anh về phòng thu dọn đồ đạc chuẩn bị lên đường. Anh ra lệnh cho người hầu làm một số thứ và kiểm tra xem mọi thứ đã sẵn sàng chưa.
Anh chỉ còn một vướng bận.
'Mình có nên mang theo Keisier rune bên mình không? Mình không thể tập luyện vì mình sẽ kiệt sức sau mỗi buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ra-doi-cua-quy-kiem/1795102/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.