Edit: Michellevn
Sau khi Tiền Gia Tô đi không bao lâu, hai người bên trong rốt cuộc cũng xong việc, Hướng Nghị ôm Chu Lăng lên giường nghỉ ngơi, phủ kín chăn, kéo người vào trong lòng.
Sau một trận vận động nhễ nhãi triền miên, thì mệt mỏi kéo đến, Chu Lăng vùi mình trong lòng anhkhông muốn động đậy, một lát hồi phục lại, bắt đầu cảm thấy trên lưng ân ẩn đau.
" Đau." cô rầm rì hai tiếng.
Hướng Nghị đang nhắm mắt sắp chìm vào giấc ngủ liền mở bừng mắt ra, anh cho rằng vừa rồi đứng làm cô quá mạnh bạo khiến cô bị thương, ngồi dậy vén chăn lên muốn đẩy chân cô ra nhìn.
Chu Lăng uể oải đạp anh một cái," trên lưng á." Sau đó nằm úp xuống, đưa lưng ra cho anh nhìn.
Phần da ngay giữa sống lưng bị xây xát một chút, hẳn là vừa rồi bị cọ xát trên bờ tường. Hướng Nghị phủ chăn lên cho cô, xoay người định xuống giường," anh đi mua chút thuốc."
" không cần đâu, qua hai ngày là hết ngay thôi." Chu Lăng mệt đến không mở nổi mắt, kéo anh lại không cho đi," Ngủ cùng em một lát, mệt lắm rồi."
Hướng Nghị đành phải nằm trở lại.
Bị đồng hồ réo ầm ĩ đánh thức lúc tám giờ ba mươi phút, chỉ ngủ được có một tiếng, vẫn còn buồn ngủ vô cùng, Chu Lăng cáu kỉnh lăn người qua, trong tiếng chuông đồng hồ kêu dai dẳng vẫn cố nằm lỳ thêm nửa phút, rồi đột nhiên ngồi bật dậy.
Bên cạnh đã không còn ai, Hướng Nghị không biết đã đi đâu rồi.
" Hướng Nghị?" cô gọi một tiếng, không ai đáp lại, lại nâng cao giọng lên gọi, " anh họ?"
Vẫn không có tiếng đáp lại.
Thế quái nào mà lần nào cũng thế, chơi xong phát là bỏ chạy luôn. Chu Lăng dụi dụi con mắt nhập nhèm, kéo quần áo lại mặc vào.
Sửa soạn đàng hoàng xong đi từ trong phòng ra, bên ngoài quả thực không có người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-nam-tinh/1989892/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.