Edit: Michellevn
Ánh đèn vàng mờ tối từ hai phía đầu hồi chiếu xuống, kéo dài trên mặt đất cái bóng thật dài - - là cô, dãy nhà lầu, và cả bụi cây đung đưa.
Chu Lăng nhìn quanh một vòng, trên lối đi nhỏ trống trải chỉ có một mình cô. cô bị những suy nghĩ của chính mình không rõ là ảo giác hay trực giác kia làm cho sợ tới tóc gáy dựng đứng lên, bờ lưng căng thẳng.
Sau lưng lạnh buốt, gió đêm phất qua.
Yên lặng như tờ, lỗ tai cảnh giác cao độ chỉ có thể nắm bắt được tiếng gió xào xạc, và tiếng chuông máy móc vang lên ngắt quãng trong điện thoại.
Điện thoại rất nhanh được kết nối, giọng nói thuần phác của Hướng Nghị truyền qua sóng điện lưu:" Về chưa hả?"
Chu Lăng liền an tâm ngay lập tức, nhưng vẫn không nới lỏng sự cảnh giác của mình,mắt kính trong nháy mắt nhìn chăm chú vào hình bóng cuối cùng không hề rõ ràng kia." anh vẫn chưa ngủ sao?"
" đang đợi em," Hướng Nghị nói," Đến đâu rồi?"
Chu Lăng thoáng nghiêng đầu nhìn lướt qua:" Đến dãy số 4 rồi, anh xuống dưới đón em đi." không đợi Hướng Nghị đáp lời, lại bổ sung ngay một cậu," Đừng cúp điện thoại."
Ngày thường thân mật quan hệ hòa hợp gắn bó, cuối cùng đã có tác dụng phát huy vào thời điểm này, đối với phản ứng của cô, Hướng Nghị đều rõ như lòng bàn tay, vì vậy nhận thức sâu sắc về sự căng thẳng bất thường trong âm điện của cô.
Tức thì cảm thấy ớn lạnh, thậm chí không kịp suy xét rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh gần như bật ra khỏi giường, xỏ vội đôi dép lê, chỉ mặc bộ quần áo ở nhà, lao như bay ra cửa.
Hơn hai mươi bậc cầu thang của mỗi tầng lầu, anh tung người nhảy qua, hai bước liền vượt đến bậc cuối.
Từ tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-nam-tinh/1989746/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.