*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Dịch: Hỏa Dực Phi Phi 
Từ Bắc cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ với cái tên tiệm Sói Bán Hoa mà Giang Việt đột phát ý tưởng ra, hắn từ chối sử dụng, nhưng cũng không nghĩ ra cái tên nào hay hơn, hơn nữa suy nghĩ lại cứ quẩn quanh mấy chữ Sói Bán Hoa này rất khổ sở, chọn thế nào cũng không chọn được. 
“Đệt, khỏi tên luôn!” hắn nằm trên giường, đạp đạp ván giường. 
“Sói Hoa Hoa ——“ Giang Việt năm trên sô pha trong phòng khách kêu một tiếng, hai ngày nữa cậu ta mới về, buổi tối ở đậu chỗ Từ Bắc. 
“Cũng được lắm.” Lang Cửu nằm bên cạnh Từ Bắc, trở mình nhỏ giọng đáp một câu. 
Từ Bắc cũng tức đến bật cười, hắn xuống giường đi ra phòng khách, rót cốc nước: “Còn nghĩ ra ý tưởng thiu cho lão tử nữa thì mẹ nó đuổi cậu ra, cậu sang Thẩm Đồ mà ngủ!” 
“Chú hai, đừng vậy mà, tôi nghiêm túc nghĩ giùm chú đây, tôi không nói nữa là được chứ gì,”Giang Việt bật cười, “Tôi không đến chỗ Thẩm Đồ đâu, thói quen sống khác biệt quá lớn. 
“Lớn cỡ nào chứ.” Từ Bắc thuận miệng hỏi một câu, hắn cảm thấy Thẩm Đồ càng giống người bình thường hơn Lang Cửu nữa. 
“Chú không biết thôi,” Giang Việt ngồi dậy trên sô pha, ôm chăn, “Buổi tối Thẩm Đồ không ngủ, cả đêm đều không ngủ… mà hình như ban ngày cũng không ngủ… tôi cũng không biết khi nào anh ta ngủ nữa.” 
“Không phải chứ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-cua-soi/584999/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.