*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Hỏa Dực Phi Phi
Từ Bắc từ lần đầu tiên trộm ví tiền năm 14 tuổi đến nay đã có thời gian mười mấy năm, “kinh nghiệm” về mặt này có thể viết một cuốn 《Chuyện móc túi》hoặc 《Hiện tượng lạ trong giới trộm tiền》các kiểu.
Hắn không biết Bệ Nhã làm sao phán đoán ra người kia chính là kẻ trộm tiền của bà cụ, hắn chỉ biết bây giờ trước mặt bọn họ có hai con đường, một là người nọ hào phóng để cô soát người, trong tình huống không tìm thấy tang vật, Bệ Nhã sẽ bị vũ nhục một phen, một là bắt được người cầm tiền bên ngoài, báo cảnh sát hay không ảnh hưởng không lớn, những người này ra vào đồn đã ngựa quen đường cũ, kết quả của hai con đường đều là những kẻ này chắc chắn sẽ đợi ở nơi nào đó bên ngoài bệnh viện…
Từ Bắc lùi lại một bước, lúc Bệ Nhã bước vào cách hắn một khoảng cách, vẫn chưa có mấy ai chú ý hai người họ đi cùng nhau, Từ Bắc không chỉ không muốn bị cuốn vào chuyện phiền phức này, hắn còn muốn cân nhắc xem sau khi Bệ Nhã bị cuốn vào mình nên xử lý thế nào.
“Em gái, nói năng không được bậy bạ! Nếu không phải tôi thì em làm sao?” kẻ bị Bệ Nhã chỉ mặt bộ dạng oan ức, giọng điệu rất ôn hòa, nhưng hung ác trong ánh mắt lại rất rõ ràng.
“Đương nhiên là anh, chỉ là tiền không nhất định ở trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-cua-soi/584957/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.