*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Hỏa Dực Phi Phi
Từ Bắc cảm thấy cơ thể mình đang rơi rất nhanh xuống một mảng tối đen.
Rơi xuống rất lâu cũng không chạm tới đáy.
Ý thức hắn có hơi mơ hồ, cảm thấy nếu như mình cứ rơi nhanh như thế, thời gian dài như vậy, sẽ khoan địa cầu thành một hố từ bên đây xuyên tới đầu bên kia…
Nhưng cơ thể vẫn trong trạng thái rơi nhanh xuống, không gì thay đổi.
Đây là xuống địa ngục, Từ Bắc nói với mình, cuối cùng cũng xuống địa ngục rồi.
Có người đang gọi tên hắn, hắn nghe không được rõ lắm, có điều vẫn có thể nghe ra, âm thanh lo lắng này là Kiều Khiêm.
“Tiểu Bắc, thằng ngu này mau tỉnh lại!”
Thằng ngu.
Không sai chính là thằng ngu, thằng ngu Từ Bắc.
Tại sao phải trốn trong hẻm Nhền Nhiện, chính là vì không để Ban Đại Đồng tìm được. Nhưng hắn ngu ngốc, cho nên mới đi mua đồ vào lúc chỉ có ba bốn siêu thị mở cửa bên ngoài các hẻm ra.
Ban Đại Đồng chỉ cần thủ mấy người cạnh một siêu thị là được rồi.
Đồ ngu.
Từ Bắc mày là thằng ngu.
Trước đây không có ai sẽ vì mất đi hắn mà mất đi chỗ dựa, bây giờ hắn lại không thể ngừng nghĩ đến, sói con ngốc nghếch không có hắn sẽ thế nào, có sợ không, có hoảng hốt không…
Hắn từng không có gì để mất, bây giờ lại có vướng bận, loại vướng bận này khiến trong lòng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-cua-soi/584941/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.