Nguyệt Nhan nhìn vậtnhỏ trên tay, nghiên đầu tỏ vẻ chán ghét chén huyết trên tay mình. Hắnmỉm cười, bỏ chén huyết ra ôm hồ ngồi xuống. Đem một ít trái cây bỏ vàochén nhỏ đưa lên miệng nàng. Bất ngờ vật nhỏ dễ bảo lại ăn hết. Nhữngthứ đồ ăn của con người trừ thức ăn được chế biến bằng thực vật như rauxào, hai luộc tiểu hồ không ăn được. Chạm đến huyết thì lại tỏ ra ghétbỏ. Và đặc biệt tiểu hồ này chỉ thích đồ ngọt. Bánh quế hoa vật nhỏ cũng đã ăn sạch. Ngồi nhìn vật nhỏ vô tình từ trên trời rơi xuống lại cố ýmang về để nàng làm hủ gạo bây giờ xem ra tiểu hồ này thật sự là đúng ýcủa hắn. Nhưng điều làm Nguyệt Nhan thất vọng chính là nàng ăn quá ítđi. Từ trưa đến giờ chỉ ăn được nữa chén cơm rồi một đĩa bánh hoa. Cáinày làm sao hắn giúp nàng vỗ béo? Thở ra đem tay xoa đầu hồ đang cuộntròn ngẩn mắt nhìn.
“ Tiểu yêu ta biết ta đẹp nhưng có thể hay không đừng nhìn mà quên ăn đi?!”
“.....”
Nghe xong câu nói, Yêu Tử quay đi chỗ khác miễn cho tên điên khỏi tự kĩthêm. Nói thật cô không nghĩ đang nhìn hay cái gì gọi là ngắm sắc đẹp.Tuy hắn là một mỹ nhân. Đúng sắc đẹp của hắn như mỹ nhân, mắt phượng mày ngài, môi nhỏ đỏ hồng. Yêu Tử nói thật, lần đầu tiên mở mắt ra nhìnthấy hắn, nếu không có chỗ ghồ ghề ở cổ hắn chắc nàng đã gọi hắn là tỷtỷ. Nàng nhìn hắn? Đúng hơn nàng xem sắc mặt của hắn. Nếu tốt nàng nênchạy trốn ngay, nhưng ngược lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-cua-ho-ly/181988/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.