Thái độ điềm tĩnh của Eve khiến những kẻ giàu có tin rằng cô thuộc cùng tầng lớp với họ mà chẳng nghi ngờ gì. Sao họ có thể nghi ngờ khi cô đang mặc một chiếc váy đắt tiền, đeo một chiếc vòng cổ tinh xảo cơ chứ? Có vẻ như cô là người phụ nữ thuần khiết nhất mà tất cả đàn ông mong muốn sở hữu.
Nhưng Eve không phải là người mà ai cũng có thể nắm giữ.
Bởi vì cô không đến vũ hội để tìm người kết hôn. Lúc đó, có hai người đàn ông cùng đến chào cô, họ là con người.
"Chào buổi tối, thưa cô. Tôi là Joseph Armstrong."
"Chào buổi tối, thưa cô. Tôi là Marshal Arthur. Cô quả thật rất xinh đẹp." Người đàn ông thứ hai vội khen ngợi cô trước người đàn ông thứ nhất. Hai người đàn ông đều chú ý đến ngón đeo nhẫn ở bàn tay trái của cô, nhưng Eve vội dùng tay kia che lại rồi mỉm cười với họ.
Cô cúi đầu chào, lịch sự trả lời:
"Chào buổi tối, thưa các anh. Cám ơn vì đã khen tôi."
"Cô có bạn không? Nếu không, tôi rất lấy làm vinh dự khi được ở bên cạnh cô suốt buổi tối." Người đàn ông đầu tiên nói.
"Tên của cô là gì nhỉ, thưa cô?" Người đàn ông kia hỏi.
Eve cảm thấy hơi choáng ngợp vì nhận được nhiều sự chú ý như vậy. Cô nhìn quanh căn phòng đầy người, tự hỏi những người cô biết đã đi đâu rồi.
"Tôi tên Gen Barlow." Eve quyết định không nói tên đầy đủ để họ không làm phiền cô trong tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-cua-bong-dem/3459878/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.