Khi xe của anh Sullivan vào thị trấn Meadow, Eve quay sang nói với anh.
"Hôm nay tôi đã có một buổi chiều tuyệt vời. Cảm ơn vì đã mời tôi ăn trưa."
"Cô nên cảm ơn chính mình mới phải, Genevieve. Tôi biết cô đã rất nỗ lực để trở thành gia sư và xin việc ở nhiều gia đình."
Noah hết lời động viên cô.
"Đừng quên, tôi từng nói với cô rằng tôi cảm thấy rất tiếc vì không thể mời cô đến dự lễ kỷ niệm tôi trở thành Công tước."
Eve nở một nụ cười trên môi, cô gật đầu. Noah là con trai của Công tước và nay đã trở thành Công tước. Cô biết ơn anh vì đã dành chút thời gian bận rộn của mình để đi ăn cùng cô. Cô nói:
"Lần tới tôi sẽ mời anh, Noah."
Noah cũng không phản đối lời cô.
"Tôi rất mong đợi đấy." Anh mỉm cười trả lời và quan sát cô. Những sợi tóc vàng óng ả không thua gì những tia nắng ban mai. Khuôn mặt cô mang một vẻ đẹp thuần khiết khi nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Tôi đang nghĩ xem mình có nên đi chợ không. Chắc hẳn Eugene không thể rời khỏi nhà vì phải chăm sóc cho dì Aubrey."
Eve thì thầm. Cô hỏi anh.
"Tôi có thể xuống đây chứ?"
"Nếu cô muốn thì ổn thôi. Ước gì tôi có thể đi cùng với cô nhưng tôi phải đến một nơi rồi."
Noah lịch sự đáp. Eve lắc đầu.
"Tôi chỉ mua vài thứ linh tinh thôi, đi một mình được mà. Tôi không muốn ảnh hưởng công việc của anh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-cua-bong-dem/3326597/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.