Cô Rosetta quay lại nhìn chiếc xe ngựa đang tìm chỗ đỗ, rồi nhìn những chiếc xe ngựa khác đi ngang qua mình, mọi thứ thật là tồi tệ. Bộ váy trắng tinh khôi của cô nổi bật giữa đám dân đen xung quanh, khiến ai nấy không khỏi quay lại ngắm nhìn cô.
Cô Rosetta khẽ nuốt nước bọt, nhanh chân bước theo Vincent Moriarty vào quán trọ mà anh đã đưa cô đến, vì cô không có phương tiện để quay về.
"Chờ tôi với!"
Trước đây, cô Rosetta từng đi qua Đồi Thresk, nhưng xe của cô chưa bao giờ dừng lại ở đây.
"Anh nghĩ cha mẹ chúng ta sẽ hài lòng nếu họ phát hiện anh đã đưa tôi đến một nơi nghèo nàn như này ư?"
Kẻ chưa bao giờ bận tâm về những gì cha mẹ mình nghĩ như Vincent quay sang cô Rosetta đang mở to mắt khó hiểu nhìn anh chằm chằm.
"Họ sẽ rất vui khi thấy cô biết hạ mình xuống. Với cả chỉ có mấy con chuột chạy loanh quanh nhà bếp liếm đồ ăn cũng không khiến cô bệnh được đâu. Thư giãn đi."
Vincent bình tĩnh nói, còn cô gái trông có vẻ kinh hoàng.
"A-anh nghiêm túc đấy hả?"
Cô Rosetta vừa hỏi vừa đi theo anh.
"Tôi không thể ăn ở một nơi như thế này được! Chúng không chỉ không sạch sẽ, mà cũng chẳng ai biết quá trình làm có đảm bảo vệ sinh không. Anh không lo mình sẽ bị bệnh sao?"
Cô thấp giọng hỏi.
Vincent đáp:
"Tôi nhờ những món ăn này mà lớn lên đấy, cơ thể tôi cũng đã quen với những thức ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-cua-bong-dem/3326595/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.