Vì Eve là hành khách duy nhất trên xe nên chuyến đi vô cùng bình yên. Cô tựa đầu vào một bên cửa sổ xe ngựa, nhìn vài chiếc xe ngựa chạy qua cùng với người và cây cối.
Cảm giác mệt mỏi của ngày hôm qua lại tiếp tục đeo bám cơ thể cô, nhất là sau khi cô chạm trán với ông Morris. Cô khẽ thở dài, nhắm mắt lại. Cơ thể cô dần thả lòng, tâm trí chìm vào giấc ngủ.
"Eve, con đang làm gì ở sân sau vậy?" Cô nghe thấy tiếng mẹ ở trong nhà gọi vọng ra.
"Con đang xây lâu đài á mẹ. Mẹ xem này!"
Eve bé nhỏ ở sân sau đáp lại.
Mẹ cô từ cửa sau bước ra, ánh mắt dồn vào cô bé Eve. Đôi bàn tay của cô bé dính đầy bùn ướt và khô. Cơn mưa đêm hôm trước đã khiến mặt đất trở nên lầy lội. Cô bé đã vén vạt áo trước lên trên đầu gối để khỏi bị bẩn. Nhưng cô đã quên mất phần váy phía sau đang bị dính đầy bùn.
"Ôi thần linh ơi, có vẻ như chúng ta phải đi tắm rồi."
Rebecca nói với giọng lo lắng. Cô chuyển tầm mắt đến khối hình vuông bằng bùn, bên trên là một hình vuông nhỏ hơn.
"Con yêu, đây là lâu đài của con hả?"
Eve gật đầu.
"Mẹ và con sẽ sống trong lâu đài này nha mẹ."
"Tuyệt thật. Mẹ rất nóng lòng muốn được sống trong lâu đài này đó."
Rebecca trả lời, cô chìa tay ra cho Eve nắm lấy.
"Nào, đến lúc cọ rửa cho con rồi."
Cô bé Eve
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-cua-bong-dem/2873386/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.