"Dì có giấy da không ạ?" Eve vừa nhìn lên bàn viết của dì Aubrey vừa hỏi.
"Trong ngăn kéo bên phải ấy."
Dì Aubrey trả lời rồi nêu suy nghĩ của mình về nhà Moriarty.
"Có vẻ như bà Moriarty không chấp nhận được người nghèo. Cháu có biết chuyện gì đã xảy ra với bà Moriarty trước không?"
Eve lắc đầu.
"Cháu chưa bao giờ hỏi."
Cô cầm bút lông nhúng vào lọ mực.
"Cháu viết thư cho ai vậy?" Bà Aubrey hỏi khi thấy Eve đang viết gì đó trên giấy da một cách hết sức cẩn thận.
"Cho anh Sullivan ạ, chúng ta sẽ không thể gặp anh ấy vào bữa trưa ngày mai." Eve đáp.
Bà Aubrey mỉm cười.
"Ta không đi được không có nghĩa là cháu và Eugene không thể đi. Đừng lo cho ta. Ta nghỉ ngơi một chút là được."
Eve lắc đầu.
"Cháu không thể để dì ở nhà một mình đâu."
"Nhưng nếu hồi lời mời ăn trưa với một Công tước thì sẽ rất bất lịch sự đấy, cậu ấy còn có những vấn đề quan trọng khác phải giải quyết mà." Bà Aubrey nói, điều đó là sự thật.
Trước đây, bà Aubrey đã gặp Noah Sullivan hai lần, anh có vẻ là một người tử tế và lịch sự. Cẩn trọng trong lời nói của mình. Eve đã hai mươi bốn tuổi và cũng đã đến lúc cô phải ổn định cuộc sống, người phụ nữ lớn tuổi nghĩ thế. Bà biết một ngày nào đó Eve sẽ phải rời khỏi cái tổ này.
Trong thâm tâm, bà Aubrey không muốn Eve truy tìm kẻ đã giết mẹ của mình vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-cua-bong-dem/2873384/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.