Trên đường về nhà, Mỹ Thanh chẳng nhìn anh một cái, đáng ra lúc này cô phải vui vẻ thay vì cứ im lặng như thế
“Em không khỏe hả?” Vẻ mặt anh hơi căng thẳng khi thấy cô đối xử lạnh nhạt với mình
“Em không sao, chỉ là có chút khó hiểu…”
“Chuyện ba anh?”
“Ba anh không giống với người năm đó tí nào.”
Anh nghe xong cũng đơ người “Chẳng lẽ trước đây có chuyện gì mà anh không biết sao?”
“Lúc còn đi học, bố anh đã gặp riêng em nói chuyện vài lần. Thái độ lần này có vẻ nhàn nhã hơn trước. Em không chắc ông ấy sẽ chấp nhận em.” Nàng nhớ lại những lần ông ấy cảnh cáo cô né tránh Anh Duy
“Trước đây em đã từng nói yêu anh, đừng nói là vì ông ấy nên em mới từ chối đấy.”
"Em thấy lúc đó ai cũng có lý do của mình, ông ấy cũng muốn tốt cho anh và em.
Anh Duy tức giận hít một hơi để kìm nén sự nóng giận, anh vẫn luôn thắc mắc vì sao cô luôn có bài xích với mình, nhưng không biết bố anh đã nói với cô những gì “Đối với anh đó là sự giày vò, anh chẳng những không biết em đang nghĩ gì kia mà, em cứ im lặng rồi làm theo ý mình, đến việc trả thù cũng vậy.”
“Vì em còn chưa chắc anh sẽ ở bên cạnh tới lúc nào, em không muốn trở thành gánh nặng của anh.”
“Tới nước này rồi mà em vẫn không tin anh? Anh cảm giác như chỉ có anh là nghiên túc trong mối quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-chet-nguoi/3486127/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.