Cơ thể cao lớn ngay trước mặt, chiếc áo sơ mi được bung xả ra bên ngoài có phần nhăn nhúm, trên gương mặt điển trai có vài vết thương nhỏ
Đặt biệt bàn tay bị rỉ máu do xô xác nhưng hắn lại không cảm thấy đau đớn, còn quay mặt sang Mỹ Thanh lạnh giọng "Muốn chết sao?"
Nàng hất tay thật mạnh khiến bàn tay Anh Duy đau đớn, anh đành buông lỏng. Trong lời nói nàng có chút thật lòng và đùa cợt
"Nếu chết dễ dàng như vậy... Tôi đã không sống đến hôm nay để gặp các người!" Mỹ Thanh lạnh lùng nhìn hắn, miệng cười châm biếm
Lần này hắn không cười, dáng vẻ lãnh đạm nghiêm túc nhìn nàng như người đàn ông thưởng thành "Cậu nghĩ tôi đang nói đùa sao? Mạng cậu rẻ tiền như vậy?"
Nghe hắn nói Mỹ Thanh càng thêm bất mãn, giọng điệu khiển trách nói lớn
"Tôi không đùa! Cũng không có thời gian chơi với cậu, cậu thấy chưa đủ hả? Cứ để mọi chuyện theo quỷ đạo của nó không được sao? Đừng đến đảo lộn cuộc sống của tôi nữa! các người đang đóng kịch mèo vờn chuột à?"
Mỹ Thanh dùng tay đẩy anh nghiên người, những người xung quanh thấy vậy cũng lẳng lặng bỏ đi hết, chỉ còn hai người họ
Anh Duy cười nhạt, hình như cô đã đi quá giới hạn của anh "Đóng kịch? Em không thấy cô ta bị điên sao? Tôi mới vừa liều mạng giúp em đấy!"
Hắn nhấn mạnh từng chữ, kéo cơ thể Mỹ Thanh lại gần ngực mình
Nàng nghe thấy lại càng nực cười, người phụ nữ hắn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-chet-nguoi/2547464/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.