Tại một tang lễ, tiếng khóc thảm thiết vang trong một căn phòng cùng với đám vệ sĩ đang canh gác nghiêm ngặt ở bên ngoài
"Mình à, sao ông đi sớm… bỏ tôi một mình, tôi biết sống sao đây." Trước linh cữu, người phụ nữ trung niên đang quỳ bên cạnh, mặc một bộ đồ màu trắng, gương mặt xanh sao tiều tụy, hốc mắc đỏ và rên rỉ.
Kế đó là cậu con trai duy nhất của bọn họ, cũng đứng ở bên cạnh, nhưng có vẻ điềm tĩnh hơn nhiều
Trong gia tộc, anh em họ hàng nhiều không kể, bọn họ đến đông đủ để chia buồn, nhưng trong lòng lại muốn mở tiệc ăn mừng vì loại bỏ được tên khốn Kiều Việt Sâm này, hắn thường ngày chèn ép, bốc lột người khác nên kẻ ghi thù nhiều vô kể.
Từ xa có một chàng trai cao lớn, phía sau còn có ba bốn người vệ sĩ, anh mặc một bộ vest đen đơn giản dành cho đám tang, dáng vẻ lạnh lùng và đầy khí chất đi tới cửa thì bị chặn lại
Bọn họ nói không cho người lạ vào nên anh cũng ậm ừ nghe theo, càng vào trong thì bầu không khí càng thêm căng thẳng.
"Chào thím út." Anh Duy chấp tay nhìn người trước mặt
"Con tới rồi.".
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Đáng Thương Của Bắc Tổng |||||
Chàng trai gật đầu tỏ vẻ đau buồn "Xin lỗi, hôm nay có rất nhiều việc cần phải xử lý nên con đến muộn."
"Anh Duy, chú út con bị người khác sát hại... huhu, bình thường ông ấy quan tâm đến con hơn là con ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-chet-nguoi/2547387/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.