Chương trước
Chương sau
A Mạch vẫn là A Mạch?
Chu Chu nhìn bóng dáng vui sướng của Quân Vô Nhai suy nghĩ.
Nhưng thời gian lại không đủ lâu cho hắn, bởi vì thân ảnh của Quân Vô Nhai đã biến mất ở một cửa động.
Chu Chu vội vàng mang theo mọi người đuổi theo. Khi tiến vào cửa động, hắn chỉ cảm thấy thân thể của mình xuyên qua một tầng lá chắn vô hình, không kịp nghĩ nhiều, đã thấy cảnh vật trước mắt thay đổi.
Âm thanh chói tai đã biến mất, Huyền Linh bí cảnh cũng đã khôi phục lại như ban đầu. Chỉ là đám người Chu Chu nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đều phải dừng chân.
Ai cũng không nghĩ được, sau cửa động này lại hiện ra trước mắt bọn họ một đường sông rộng trăm trượng, nhưng đường sông này không phải là nước mà là dung nham. Dung nham bắn lên, thỉnh thoảng còn có một hai khối đá rơi xuống dung nham, nháy mắt đã chìm sâu vào lòng dung nham nóng chảy.
Khí nóng bốc lên từ dòng dung nham làm hình ảnh xung quanh vặn vẹo, linh lực trong động cũng mang theo thuộc tính hỏa cuồng bạo. Âu Dương Cẩn là người đầu tiên chịu không nổi, hắn mang linh căn hệ kim, trời sinh kháng cự lửa. Lâm Linh mang hệ mộc cũng không tốt. Càng không phải nói đến mấy đệ tử Âu Dương gia, đều phải cố nhịn mới không chạy trở lại.
Nhưng bọn họ khi theo sát Chu Chu đều có cảm giác an toàn một cách khác lạ mà không biết tại sao. Thời điểm vào trong sơn động, trong nháy mắt, Chu Chu liền cảm giác được dị thường. Lỗ chân lông cả người hắn dường như đều giãn ra, thuộc tính hệ hỏa cuồng bạo cũng không chịu khống chế trực tiếp tiến thẳng vào thân thể Chu Chu mà thân thể hắn lại tựa như một cái động không đáy, liền trực tiếp tiếp thu toàn bộ. Đến khi linh lực hệ hỏa dần dần loãng, trong chốc lát, độ ấm xung quanh liền giảm xuống không ít, tuy rằng nóng hơn ngoài động, nhưng đã trong phạm vi cơ thể có thể chấp nhận.
Âu Dương Cẩn tò mò nhìn Chu Chu, hắn tuy rằng không nhìn thấy linh khí bị hấp thụ nhưng cũng có thể mơ hồ cảm giác được vừa rồi hình như đã xảy ra việc gì khó lường.
Lâm Linh cũng rất tò mò, hắn thông minh hơn Âu Dương Cẩn. Theo lý thuyết, loại linh khí hệ hỏa cuồng bạo này không thể bị hấp thu trực tiếp, nhưng lại trực tiếp bị Chu Chu hấp thu. Hắn chưa thấy qua bao giờ, ngay cả đám lão già nhà hắn chắc cũng chưa từng thấy qua.
Cứ như thế, linh lực hệ hỏa trong cơ thể Chu Chu hình thành, đánh sâu vào bình cảnh Kết Đan kỳ của hắn.
Thời điểm Chu Chu hấp thu linh khí không thể nói là thoải mái, lúc này hắn muốn chết tâm.
Hắn không nhớ rõ mình có ghi qua cảm giác bị đánh sâu vào bình cảnh sẽ đau, cẩn thận tưởng tượng. Đậu má, lại là cái bug* của cốt truyện đáng chết kia.
(*) Bug: lỗi.
Chu Chu hoàn toàn không ý thức được là vì thân thể của Vân Thanh Mạch có vấn đề. Còn tưởng rằng đây là việc bình thường xảy ra trong tu chân giới. Khi bị đánh sâu vào bình cảnh thì đều phải trải qua. Cứ nghĩ, nhịn một chút là xong nhưng đậu má, không ngờ lại đau đến như thế, không phải là bị tẩu hỏa nhập ma đó chứ.
Vừa tiến vào trong động, Quân Vô Nhai cuối cùng cũng chú ý tới biểu hiện khác thường của Chu Chu. Nháy mắt dời tới bên cạnh Chu Chu. Đồng thời, động tác cực kì thuần thục vận dụng pháp thuật giúp đỡ đan điền đang chịu bạo động của Chu Chu.
Chu Chu cố nén đau đớn, mồ hôi lạnh chảy ròng. Quân Vô Nhai lần đầu tiên lộ ra biểu tình khó chịu, thoạt nhìn như đang cố hết sức. Đến cuối cùng vẫn là ngăn chặn được cỗ linh lực cường bạo trong cơ thể Chu Chu. Sau đó một cỗ khí lực phóng ra, quật ngã hai người.
Chu Chu kinh hãi, cố nén đau đớn vội vàng xem xét đồ đệ nhà mình có ngã bị thương hay không. Còn về phần Quân Vô Nhai khi mông hắn vừa chấm đất, liền thấy Chu Chu chỉ lo lắng cho mỗi Cơ Vân Lưu mà xem nhẹ hắn, méo miệng, muốn khóc.
Cơ Vân Lưu vốn dĩ đã ngất, lúc này cũng không chịu nhũn ra cho Chu Chu xem có phải chịu thương tổn hay không. Chu Chu không yên tâm một lần nữa đem hắn ôm vào trong ngực, lúc này mới nhìn về phía Quân Vô Nhai.
Trải qua một khoảng thời gian ở chung, Chu Chu cũng coi như là đã có chút hiểu tính tình Quân Vô Nhai, thấy đôi mắt thỏ phiếm hồng của đối phương, cũng không hề áp lực, thuần thục nói: "Vô Nhai có bị thương không? Vô Nhai thật lợi hại, vừa rồi nếu không nhờ Vô Nhai, ta cũng không biết nên làm cái gì, chờ khi trở về ta nhất định nấu đồ ngon cho Vô Nhai, còn bồi Vô Nhai đi chơi." Liên tiếp nói Vô Nhai, Vô Nhai. Chu Chu sắp tưởng mình đang lảm nhảm.
Mỗi lần Chu Chu nói một câu, khóe miệng Quân Vô Nhai nhếch lên một ít, cuối cùng cười toe toét, mắt thỏ cũng cong thành hình trăng non, còn được voi đòi tiên nói thêm: "Còn phải ngủ cùng nhau nữa." . Truyện Xuyên Không
"......" Chu Chu cứng người lại, dừng một chút rồi nói: "Được."
Quân Vô Nhai cười tít mắt.
Thần thức bị nhốt ở trong thân thể, không thể động đậy, làm Cơ Boss chỉ có thể gắt gao nhíu mày. Hắn không biết Vô Nhai trong miệng Chu Chu chính là chưởng môn Quân Sơn Phái - Quân Vô Nhai. Chỉ nghe được câu cuối cùng, trong lòng nói được không nên lời, hận không thể dùng một chưởng đem người kia đánh bay lên chín tầng mây.
Sư phụ là của hắn, không ai được chạm vào, tâm lý Cơ Boss trở nên âm u. Nhìn mắt bên nào móc mắt bên đấy, tay nào chạm băm tay đấy.
Quân Vô Nhai kia bộ dáng ngây ngô, thật sự không nỡ nhìn thẳng, Chu Chu đành phải nói: "Được, được, đi nhanh đi. Thời gian cấp bách, phải nhanh chóng tìm được mãng xà chín đầu." Nói xong liền đi đầu.
Phía trên dòng dung nham có đường đá, cho nên bọn họ rất dễ dàng đi qua. Tiếp tục đi về phía trước, chỉ có một đường, Chu Chu đi đầu.
Chu Chu vừa đi vừa cùng Âu Dương Cẩn nói: "Chốc nữa, khả năng cao sẽ gặp nguy hiểm. Nếu lúc đó ta không thể ra tay bảo hộ các ngươi, các ngươi nhất định phải bảo vệ tốt chính mình. Một khi tình huống không tốt phải tự giác rời khỏi nơi này, nhất định không được ở lâu, bóp nát ngọc bài, rời khỏi Huyền Linh bí cảnh."
"Vâng, chúng ta đã biết." Âu Dương Cẩn vội vàng gật đầu đáp ứng. Ở trước mặt đại nhân, hắn vẫn hiểu được cách lấy lòng, thấy Chu Chu nói, liền cười tươi đáp ứng.
Chu Chu thấy bộ dáng lấy lòng của hắn, thở dài một hơi, quay đầu lại, không nói thêm cái gì.
Khả năng đúng như lời Quân Vô Nhai. Con đường này chính là đường phá giải trận pháp, cho nên trên đường đi bọn họ cũng không gặp phải khó khăn, thẳng đến khi nhìn thấy mãng xà chín đầu.
Thời điểm nhìn thấy mãng xà chín đầu kia, mọi người rốt cuộc biết ý nghĩa của cửa động cao trăm trượng, bởi vì đầu của mãng xà cùng thân thể nó chạm tới đỉnh động.
Mãng xà chín đầu chân chính thức tỉnh khi cả chín đầu đều trợn mắt, hiện giờ cũng chỉ có một đầu trợn mắt, còn lại tám đầu đều đang ngủ, chứng tỏ nó chưa tỉnh hoàn toàn.
Chu Chu thở phào nhẹ nhõm. Nếu không hoàn toàn tỉnh lại, cũng có nghĩa là phong ấn kia chưa bị giải trừ, bằng không nó cũng không có khả năng thành thật ngốc ở nơi này. Nhưng rất nhanh trái tim lại bị treo lên, mãng xà chín đầu thuộc giống lười biếng, rất thích ngủ, ở trong cốt truyện của《 Tiên Ma Khúc 》, nó là bị Cơ Vân Lưu đánh thức, sau đó giải trừ phong ấn. Hiện giờ nó bị đánh thức, giải trừ phong ấn cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Tham Lang tuy rằng mang huyết mạch thần thú, nhưng nó dù có thêm huyết mạch thần thú nhiều hơn đi nữa thì thực lực so với mãng xà chín đầu trước mặt, làm cho nó cũng không thể không cúi đầu.
Âu Dương Cẩn thần kinh thô, không sợ trời không sợ đất, lúc này cũng hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, hung hăng nuốt nước miếng.
Lâm Linh cứng đờ, nắm chặt tay, hiển nhiên bởi vì mãng xà chín đầu xuất hiện cũng đã chịu kích thích không nhỏ.
Đệ tử Âu Dương gia đã sớm đã đem ngọc bài nắm ở trong tay, hiển nhiên là chuẩn bị cho việc phải chạy trốn.
Quân Vô Nhai lại hoàn toàn không có phiền não như bọn họ, hai mắt tỏa ánh sáng, thân thiết tiếp đón: "Tiểu Lục." Hưng phấn nhìn mãng xà chín đầu, tựa hồ như muốn ôm nó.
Chỉ là, mãng xà hiển nhiên không có ý nghĩ như vậy, thấy Quân Vô Nhai tiến đến liền "Bang" một tiếng xé gió, hất đuôi về phía Quân Vô Nhai.
Quân Vô Nhai dù sao cũng là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, sao có thể dễ dàng bị đập trúng "Phanh'' một tiếng, vật nặng rơi xuống đất, đuôi mãng xà chín đầu nện lên mặt đất.
Mọi người đều bị Quân Vô Nhai nhéo một phen mồ hôi lạnh, nếu bị đập trúng chắc chắn thịt nát xương tan.
Mãng xà chín đầu tuy rằng lười biếng thích ngủ nhưng tốc độ cũng rất nhanh, một kích không trúng, lại tiếp tục vung lên một kích, chỉ nghe mấy tiếng phanh phanh phanh thật lớn, liên tục vang lên, cùng với không khí bị chấn động, cả vùng núi rung chuyển.
Chu Chu hoài nghi, bọn họ còn chưa bị mãng xà chín đầu xử lí, có khi đã bị chôn sống trong núi.
"Tiểu Lục, ngươi có phải ngủ lâu quá rồi không? Thể lực còn chưa khôi phục a, sao lại chậm như vậy. Trước kia ta còn không trốn được đòn công kích của ngươi." Quân Vô Nhai vừa tránh, vừa nghiêm túc hỏi.
Trả lời hắn chính là mãng xà chín đầu càng công kích mạnh mẽ.
Đối với Quân Vô Nhai công kích không ngừng, ngay cả Âu Dương Cẩn cũng đều không muốn nhìn nữa. Nghĩ thầm, tên ngốc to con nhà ai đây, ngốc như vậy.
Đệ tử Âu Dương gia rơi lệ đầy mặt, rốt cuộc cũng thấy được người còn ngốc hơn cả Âu Dương Tiểu Cẩn.
"Tiểu Lục, ngươi không tốt, không thể chỉ vì lo ngủ mà quên tu luyện, bằng không a Mạch sẽ không cao hứng. Ngươi xem, hiện tại ta còn lợi hại hơn ngươi, a Mạch chắc chắn sẽ thích ta hơn ngươi." Quân Vô Nhai vừa trốn tránh, vừa thuyết giáo.
Mãng xà chín đầu cũng không hoàn toàn thức tỉnh, căn bản không để ý Quân Vô Nhai huyên thuyên, chỉ là xuất phát từ bản năng công kích đối với tất cả sinh vật xâm nhập vào địa phận của nó.
Không công kích được Quân Vô Nhai, mãng xà chín đầu dần dần mất kiên nhẫn, động tác càng thêm cuồng bạo. Nhưng chỉ dựa vào một cái đầu cùng một cái cái đuôi căn bản không động được đến Quân Vô Nhai.
Chu Chu vốn dĩ muốn nhìn một chút thực lực của mãng xà chín đầu, cũng mặc cho bằng Quân Vô Nhai cùng mãng xà chín đầu dây dưa, nhưng thấy mãng xà chín đầu càng ngày càng điên cuồng tấn công Quân Vô Nhai còn một cái đầu khác lại có dấu hiệu muốn tỉnh lại, tức khắc thầm nghĩ không xong.
_____
Tội lỗi quá các chế ơi, em rất xin lỗi, làm một công dân cho Tổ Quốc Việt Nam thân yêu thì mỗi tháng lại bị deadline dí 3-4 lần là điều bình thường phải không ạ? Em cũng chỉ vì muốn dựng xây đất nước mà mới chấp nhận làm trâu làm ngựa cho deadline thôi, em khốn nạn quá khi cuối tuần trước không đăng gì mà mãi đến hôm nay mới ngoi lên thông báo:( Rất xin nhỗi các chế nha, mong các chế tha thứ cho con đĩ nghèo khổ lày:(
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.