Nói chuyện điện thoại xong, Lâm Thiên cùng Hải Thâm chuẩn bị bữa tối. Mâm cơm của hai người khá giản dị gồm một đĩa rau xào, một đĩa trứng rán, một nồi canh và nồi cơm dành cho hai người ăn. Sau khi ăn xong thì cả hai cùng chuẩn bị hồ sơ cho buổi phỏng vấn ngày mai.
....
Sáng hôm sau,
"Trình Hải Thâm!!! Cậu còn chưa chịu dậy sao? Hôm nay phải đi phỏng vấn đấy, cậu muốn đến muộn sao?" Lâm Thiên kéo rèm cửa sổ ra để ánh sáng lọt vào trong phòng, sau đó lật chăn trên người Hải Thâm ra gọi cậu ta dậy.
Hải Thâm vẫn muốn ngủ thêm, giọng ngái ngủ trả lời " Tiểu Thiên, cậu để cho tôi ngủ thêm lúc nữa đi, hôm qua tôi ngủ hơi muộn. "
"Hôm qua cậu làm gì mà ngủ muộn?"
"Tôi lo cho buổi phỏng vấn hôm nay nên không ngủ được. " Hải Thâm giọng vẫn ngái ngủ trả lời. Như nhớ ra gì đó, cậu ta ngồi bật dậy. " Phỏng vấn? AAAAA..... tôi muộn mất. Tiểu Thiên, bây giờ là mấy giờ rồi vậy? " Hải Thâm vội vàng vừa thay quần áo vừa hỏi Lâm Thiên.
Lâm Thiên thấy bộ dạng của cậu ta buồn cười quá, không nhịn được nữa, lên tiếng trêu chọc:" Cậu không ngủ nữa à? "
" Tôi không ngủ nữa. Còn ngủ nữa là thất nghiệp như chơi. "
" Cậu định ăn mặc như vậy đi phỏng vấn sao?" Lâm Thiên nhìn bộ dạng nhếch nhác, quần áo không chỉnh tề, đầu tóc rối bù của Hải Thâm mà lắc đầu. " Nhìn cậu như vậy người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-trong-game-muon-gap-ta-/3333826/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.