Cũng không ngờ thuộc hạ của hắn ta sẽ có tận chín Ma Đế.
10 người, tất cả đều là Ma Đế và Bắc Minh Ma Đế là người mạnh nhất trong số đó.
Với đội hình mạnh như này thù đối mặt kiểu gì?
Dương Bách Xuyên biết cho dù có lực lượng Hàn Băng Căn Nguyên thì cũng kho có thể chống đo. Chỉ cần chín thuộc hạ của Bắc Minh Ma Đế thôi, hắn sợ mình cũng không đối phó được.
Ma khí ngập trời.
Dương Bách Xuyên chưa từng cảm nhận được áp lực thế này.
Dương Bách Xuyên hít sâu, truyền âm cho những người khác: "Nghe đây, lát nữa ta sẽ kéo thời gian, có thể trốn thì nghĩ cách trốn, đừng hy sinh vô ích."
"Chủ nhân, ta sẽ không đi, cùng lắm thì liều chết một trận." Nhiếp Hồn lão tổ
nói.
"Xuyên Tử, nói gì vậy, có chết thì cùng chết." Đông Phương Thiết Nhân tức giận nói.
"Tiểu sư thúc, ta sẽ không đi." Lạc Dương cũng nói.
"Meo." Tuyết Miêu cũng tỏ vẻ sẽ không đi.
Dương Bách Xuyên tức giận: "Câm miệng hết đi, còn không biết có thể chạy được hay không đây. Chính ta đã giết Ma Huyền, ta cũng không biết mình có thể kéo chân bọn chúng được bao lâu, đối với đội hình này của đối phương mà đòi chết? Quan trọng là có thể đánh được hay không, đừng có lèm bèm, lát nữa thì tự trốn đi."
Dưong Bach Xuyen biet voi the tran nay thì hom nay han dung mong tron, bởi vì chính hắn đã giết chết Ma Huyền, ánh mắt của Bắc Minh Ma Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3746963/chuong-4801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.