🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Từ trong ra ngoài đều không thể cử động.

Hắn rơi vào một tình huống rất xấu hổ.

May mà hắn vẫn còn ý thức, hắn thử kết nối với ý thức của Hàn Băng bản nguyên để nó thu hồi sức mạnh này lại, nếu không thì hắn sẽ bị đông chết.

Sức mạnh khủng khiếp của Hàn Băng bản nguyên hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của hắn.

"Gì nhỉ, Tiểu Bạch, ngươi còn ở đó không?" Dương Bách Xuyên thử kết nối.

Thật ra hắn cũng không biết xưng hô thế nào với ý thức của Hàn Băng bản nguyên, chỉ thuận miệng gọi ra cái tên tiểu Bạch, bởi vì ý thức của Hàn Băng bản nguyên có hình thái là một màu trắng xóa.

"Đại ca, huynh đừng lo, ta sẽ thu hẹp lực lượng lại, huynh cố gắng kiên trì thêm một chút."

Rất nhanh, ý thức Hàn Băng bản nguyên đã đáp lại.

Dương Bách Xuyên thở phào một hơi.

Quả nhiên ngay sau đó, Dương Bách Xuyên cảm nhận được sức mạnh khổng lồ kia đang co lại.

Khi Dưong Bách Xuyên nhìn vao bên trong, Can Khôn Đạo Nguyên có một làn sương trắng dày đặc.

Hắn thấy màn sương trắng hay nói đung hơn là sức mạnh của Hàn Băng bản nguyên hóa thành một vòng xoáy, nó đang nhanh chóng thu hẹp lại, đúng như những gì tiểu Bạch nói.

Mặc dù lần này thu sức mạnh của Hàn Băng bản nguyên nguy hiểm nhưng nhìn chung vẫn rất thuận lợi.

Đầu tiên, ý thức của Hàn Băng bản nguyên cũng xem như tốt, nó bị hắn lừa tiến vào trong Càn Khôn Đạo Nguyên, điều duy nhất khiến hắn không ngờ tới là sức mạnh của Hàn Băng bản nguyên lại khủng khiếp như vậy, vừa vào trong cơ thể đã mất đi mọi phòng ngự, không khống chế được thân thể.

May mà hắn đã lừa được ý thức của Hàn Băng bản nguyên, nếu tiểu Bạch không thu hẹp lực lượng kia lại, hoặc nếu tiểu Bạch tức giận thì hắn nhất định sẽ chết rất thảm.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy được hy vọng.

Toàn bộ bên trong Càn Khôn đạo nguyên, bắt đầu trở nên rõ ràng.

Hắn thấy được Hàn Băng bản nguyên cuối cùng cũng hóa thành hình thái ý thức tiểu Bạch.

Đám sương trắng chỉ dài một thước, to cỡ đầu ngón tay nhưng đã rõ nét hơn.

Quá trình hấp thụ sức mạnh Hàn Băng bản nguyên vẫn đang tiếp tục.

Dương Bách Xuyên thấy hình dáng của Hàn Băng bản nguyên cũng đang thay

đổi.

Ban đầu là một dải sương trắng, dần dần đã có hình dáng.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên ngạc nhiên.

Không ngờ nó từ từ ngưng tụ thành đầu rồng, sau đó phủ đầy vảy, đuôi rồng rồi đến móng rồng.

Một móng, hai móng.

Cuối cùng xuất hiện năm móng.

Đến lúc này sương trắng đã thành hình.

Ánh sáng trắng chói mắt trên người con rồng trắng lóe lên rồi biến mất, sau đó chui thẳng vào trong Càn Khôn đạo nguyên.

"Ngươi, ngươi là tiểu Bạch?" Dương Bách Xuyen không nhịn được mà truyền âm vào trong Đạo Nguyên.

“Đúng vậy, đại ca, ta là Hàn Băng bản nguyên, đây mới là hình dáng thật sự của ta, huynh gọi là tiểu Bạch, ta rất thích cái tên này."

Tiểu Bạch bay lượn trong Càn Khôn Đạo Nguyên đáp lại Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên cười khổ: "Mặc dù ta không biết vì sao, nhưng có lẽ ta vẫn chưa thích ứng với lực lượng của ngươi, phải đợi ma hợp luyện hóa, cả hai cần dung hòa, ta vận công xem thử, ngươi cũng phóng lực lượng ra đạo nguyên đi."

"Được." Tiểu Bạch rất nghe lời.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên cảm nhận được một tia sức mạnh của Hàn Băng bản nguyên.

Nhưng chỉ chút ít này thôi cũng khiến cơ thể hắn run rẩy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.