Chim Thần Ma vừa nói xong, Dương Bách Xuyên ngạc nhiên nói: "Thủy Chi Căn Nguyên châu? Ngươi đang nói đùa hả? Đối mặt với Hàn Băng Căn Nguyên, Thủy Chi Căn Nguyên có lợi ích gì?”
"Ngươi thì biết cái gì? Không phải bản chất của hàn băng là thủy à? Dùng Thủy Chi Căn Nguyên châu dụ dỗ ý thức của Hàn Băng Căn Nguyên, đây là cách đơn giản nhất, chắc chắn nó sẽ ra." Chim Thần Ma nói.
Nghe vậy, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy có lý.
Hắn nhếch miệng cười, thả chim Thần Ma ra.
"Coi như ngưoi biết điều, để ta thử xem." Dương Bách Xuyên ra hiệu để Tuyết Miêu yên tâm. Hắn cảm giác Tuyết Miêu rất không thích chim Thần Ma, có khi sẽ nhổ sạch lông của Qụa Đen mất.
"Meo", Tuyết Miêu gầm lên, trừng mắt nhìn chim Thần Ma.
“Hừ, gầm cái gì, một con mèo biến dị mà thôi." Cái thói vạ miệng của chim Thần Ma vẫn không thay đổi.
"Meo" Tuyết Miêu gầm lên.
Chim Thần Ma rụt cổ.
Dương Bách Xuyên không còn gì để nói, lắc đầu không để ý đến bọn họ. Ánh sáng trong tay lóe lên, Thủy Chi Căn Nguyên châu xuất hiện trong tay.
"Giờ phải làm gì tiếp?" Hắn hỏi chim Thần Ma.
"Thúc giục Thủy Chi Căn Nguyên châu, đặt trên tay rồi chờ. Nếu ngươi nhìn thấy hay cảm ứng được sự xuất hiện của ý thức Hàn Băng Căn Nguyên thì dùng thần thức câu thông." Chim Thần Ma chỉ bảo.
Dương Bách Xuyên gật đầu, lập tức thúc giục Thủy Chi Căn Nguyên châu
Ngay sau đó ánh sáng xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3744863/chuong-4788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.