🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ma thần ro rang không ngo được Dương Bach Xuyen lại gây khó rõ, vẻ mặt nàng ta trở nên tức giận: "Tiểu bối, ngươi dám ~"

"Haha, tiểu gia còn lâu mới tin ngươi ~"

Dương Bách Xuyên cười lạnh, nhưng hắn vẫn dừng bước, bởi vì hắn biết không thể ép Ma thần quá mức, nếu không chó cùng rứt giậu, nàng ta kéo Lạc Dương cùng đồng quy vu tận thì toi đời.

"Ta đường đường là đại Ma thần, chưa tới mức phải lừa gạt ngươi chuyện này hơn nữa ngươi cũng chớ quên, từ một góc độ nào đó, bản tôn chính là Lạc Dương, Lạc Dương cũng chính là bản tôn, ngươi yên tâm, ta cũng nghĩ thông rồi, sau này cho dù là ta cắn nuốt Lạc Dương hay ngược lại thì ta vẫn là ta, bây giờ bản thần không đánh nhau với ngươi nữa, vô nghĩa.

Haha, Dương Bách Xuyên cười thầm.

Dám hay không?

Tấn công cũng đã tấn công rồi thì làm sao được bây giờ.

Hơn nữa, nhìn thấy Ma thần tức giận thì trong lòng hắn lại càng nắm chắc, điều này chứng tỏ Ma thần sợ thần thức hắn tấn công.

Mặc dù theo như lời Ma than noi, than thức của han không tính là thần thức tinh khiết, nhưng vẫn mạnh hơn tiên thức.

Hơn nữa ý thức của Ma thần vẫn là trạng thái ma hồn, quan trọng còn là ... tàn hồn.

Ma hồn chủ tách ra trọng tu, hiện tại nàng ta chỉ là một ma hồn sau khi bị tương, tự xưng là ma hồn của ma thần, rất dọa người nhưng thật ra chỉ là hổ giấy mà thôi.

Trong lòng ma thần biết rõ, không dễ đối đầu với thần thức của Dương Bách Xuyên.

Tất cả đã muộn, không tránh được, đây là thần thức của kẻ tu thần đạo, không phải tiên thức tiên nhân.

Trong lúc vội vàng Ma Thần cũng chỉ có thể nghênh đón.

Âm ầm~

Một tiếng nặng nề vang lên, Ma Thần bay ngược ra ngoài, sau đó phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Dương Bách Xuyên cũng rên rỉ, nguyên thần trong biển ý thức của hắn rung mạnh.

Lúc này, bản thân Dương Bách Xuyên phải chịu phản phệ không nhỏ, nhưng hắn biết ý thức Ma thần còn thê thảm hơn.

Khóe miệng hắn chảy máu.

Nhưng Dương Bách Xuyen không quan tâm, ngược lại còn rất vui vẻ.

Bởi vì hắn chứng minh được thần thức của mình thật sự có thể tấn công, hơn nữa hiệu quả còn không tệ, đối mặt với ma thần cũng có hiệu quả, sau này tấn công tiên nhân sẽ còn mạnh hơn.

Vậy nên Dương Bách Xuyên rất vui.

Ý thức Ma thần bị Dương Bách Xuyên đánh bay ra ngoài, cuộn tròn ở một góc biển ý thức.

Lúc này, thần thức của Dương Bách Xuyên lại ngưng tụ thành hình người, hắn bước về phía ý thức Ma thần.

Ngay khi Dương Bách Xuyên gần tới nơi, ý thức Ma thần mới lên tiếng: “Đừng, ngươi đừng qua đây, bản tôn đồng ý với ngươi sẽ không ảnh hưởng tới Lạc Dương nữa, sau này giữa ta và Lạc Dương, ai chủ ai thứ, ai chiếm đoạt ai thì theo ý trời đi!”

"Haha, tiểu gia còn lâu mới tin ngươi ~"

Dương Bách Xuyên cười lạnh, nhưng hắn vẫn dừng bước, bởi vì hắn biết không thể ép Ma thần quá mức, nếu không chó cùng rứt giậu, nàng ta kéo Lạc Dương cùng đồng quy vu tận thì toi đời.

"Ta đường đường là đại Ma thần, chưa tới mức phải lừa gạt ngươi chuyện này, hơn nữa ngươi cũng chớ quên, từ một góc độ nào đó, bản tôn chính là Lạc Dương, Lạc Dương cũng chính là bản tôn, ngươi yên tâm, ta cũng nghĩ thông rồi, sau này cho dù là ta cắn nuốt Lạc Dương hay ngược lại thì ta vẫn là ta, bây giờ bản thần không đánh nhau với ngươi nữa, vô nghĩa.

Bản thần vốn nên chết từ lâu, có được ngày hôm nay xem như ông trời đối xử với ta không tệ, nếu ngươi vẫn muốn ra tay thì tới đi, nhưng nói cho ngươi biết, bản thần là chủ thể, nếu ta biến mất thì Lạc Dương cũng sẽ chôn cùng ta, hồn phách của ta và Lạc Dương liên quan tới nhau, vinh quang cùng hưởng, thất bại cùng chung, tin hay không thì tùy ngươi!"

Đường đường là Ma thần mà giọng điệu lúc này lại vô cùng nhẹ nhàng, hơn nữa hắn biết ý thức Ma thần nói không sai, Dương Bách Xuyên cũng chỉ có thể xuống đài: “Tin ngươi một lần, nhớ kỹ đừng có phạm sai lầm, nếu tiểu gia không giết chết ngươi thì cũng sẽ khiến ngươi gánh chịu hậu quả, hừ!"

Sau khi đe dọa, thần thức hắn rút rỏi biển ý thức của Lạc Dương.

Lần này cuối cung cung hiểu ro được tac dụng của than thức, sau nay se có nhiều tính toán hơn, hắn cũng thêm một con át chủ bài.

Bên ngoài, hàn băng chi liên vẫn chưa trưởng thành, Dương Bách Xuyên gạt bỏ suy nghĩ, hắn lĩnh ngộ chiêu thứ sáu của Thập Nhị Chí Tôn Thần Thông do lão đầu truyền thụ.


Khiếp sợ hơi là nang nghe được cuộc trò chuyện giữa tiểu sư thúc và ý thức Ma thần.

Lúc này Lạc Dương mới biết vị tiểu sư thúc này vậy mà lại là truyền nhân của thần đạo, Lạc Dương cũng từng nghe nói, cũng chính vì như vậy nên trong lòng mới khiếp sợ, nàng lại có thêm một nhận thức mới về vị tiểu sư thúc này.

Nàng nghĩ, hắn ... Thật sự là tiểu sư thúc của mình sao?

Lạc Duong nho su phu Tinh Thần Tử chua bao noi mạch của bon họ tu thần đạo, thần đạo là một cấp bậc vượt qua cả tiên nhân, đó chính là thiên giới chân chính trong tam giới.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.