🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dù sao cũng là sinh linh có trí tuệ.

Nhưng ...

Trả lời hắn là tiếng gầm đâm thủng màng nhĩ.

“Meo ... "

Sau đó nó biến mất.

Dương Bách Xuyên biến sắc, lao về phía Lạc Dương, vận chuyển pháp lực bao phủ trên người Lạc Dương.

Tuy Lạc Dương đã lấy lại ý thức chủ đạo nhưng sương mù càng ngày càng dày đặc, cơ thể nàng bắt đầu kết băng.

"Tiểu sư thúc, ngươi đi nhanh đi ... "

Lạc Dương biết ý thức Ma Thần nhảy ra làm gì, tuy ý thức của nàng bị ý thức Ma Thần áp xuống nhưng hai người dùng chung thân thể, nàng có thể biết mọi chuyện đã xảy ra.

Ngay cả ý thức Ma Thần cũng chịu thua trước Tuyết Miêu, Lạc Dương tin chắc Dương Bách Xuyên cũng không có cách để đối phó với nó. Bởi vì lúc trước ý thức Ma Thần lừa đi hai viên tiên thạch cực phẩm từ trong tay Nhiếp Hồn lão tổ, tu vi tăng lên rất nhiều, nàng ta còn hóa giải được khắc văn mà tiểu sư thúc hạ trên người mình, thực lực của nàng ta cũng phải Tiên Đế sơ cấp.

Tuy vậy nhưng ý thức Ma Thần cũng phải bó tay trước Tuyết Miêu. Vậy nên chiến đấu với Tuyết Miêu chỉ biết liên lụy đến hắn, chẳng bằng để tiểu sư thúc rời đi. Sớm hay muộn nàng cũng sẽ bị ý thức Ma Thần ảnh hưởng, dung hợp với nàng ta, nàng không đáng để tiểu sư thúc mạo hiểm.

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười: "Đừng nói chuyện, chú tâm áp chế ý thức Ma Thần đi. Tiểu sư thúc của ngươi có thủ đoạn bảo vệ ngươi, ngươi cố chống cự tốc độ đóng băng, ta đi đối phó với Tuyết Miêu ... "

“Âm ~"

"Phụt ~"

Dương Bách Xuyên vừa mới nói với Lạc Dương được một câu thì sau lưng trúng một đánh như búa tạ, sau đó phun máu.

Hắn không ngờ Tuyết Miêu không tấn công Lạc Dương, mà sau khi biến mất lại nhắm vào hắn.

“Khụ!”

“Nghiệt súc!"

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên triệu hoán hơn 100 con chim Răng Cưa và Răng Cưa Vương.

Hắn biết mình không thể phát hiện ra tung tích của Tuyết Miêu, còn phải chú ý không để nó tấn công Lạc Dương nên cần phải có sự trợ giúp.

Máu trong cơ thể trào dâng, Dương Bách Xuyên cố nén xuống, chửi thầm một cái, lập tức nghĩ ra cách đối phó.

Trong ngọc giản của Hoa Minh Uyên có ghi lại cách đối phó với Tuyết Miêu, Tuyết Miêu sợ những đòn tấn công như sóng âm.

Nếu vậy hắn sẽ thử Bát Bộ Thiên Long Kinh, lỡ có tác dụng thì sao?

Tình huống khẩn cấp nên cũng không kịp nghĩ nhiều, hắn thúc giục nguyên thần niệm Bát Bộ Thiên Long Kinh.

“Thiên đạo sáng tỏ, pháp đạo ở trên, căn nguyên vạn vật, tám phương sáu hướng, Bát Bộ Thiên Long, long minh thông huyền, truyền thiên truyền địa, thiên long tụ hợp ... "

Lúc này Tuyết Miêu trông như đang say rượu, lắc lư đầu, gầm kêu.

Dương Bách Xuyên không ngờ Bát Bộ Thiên Long Kinh lại có tác dụng với Tuyết Miêu, lời nhắc nhở của Hoa Minh Uyên không sai.

Đòn tấn công sóng âm của tám thiên long đã trở thành khắc tinh của Tuyết Miêu, khiến nó hiện ra nguyên hình.

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên tận dụng thời cơ, đây chính là cơ hội để bắt lấy Tuyết Miêu. Hắn ngưng tụ pháp lực, lao về phía Tuyết Miêu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.