🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngay khi Dương Bách Xuyên đang xoắn xuýt, bên tai hắn nghe thấy tiếng kêu vô cùng sắc bén.

"Meo ... "

Âm thanh cách đó không xa, màng nhĩ hắn đau như muốn xé toạc.

"Tuyết Miêu ...? "

Dương Bách Xuyên buột miệng thốt lên.

Lúc này lại có tiếng mèo kêu, rõ ràng là Tuyết Miêu, tiếng kêu này mang theo vẻ giận dữ, đây không phải tiếng gầm giận dữ bình thường, nghe giống như đang chém giết.

Tuyết Miêu đang giao chiến với ai, Dương Bách Xuyên không cần đoán cũng nghĩ ngay tới ý thức Ma thần.

Bởi vì tạm thời nơi này chỉ có hắn và ý thức Ma thần, không hề có sự xuất hiện của những người khác.

Đương nhiên không có gì là tuyệt đối, có lẽ còn có người đi vào từ con đường khác, nhưng khả nang rất thấp.

Sau khi nghe rõ, Dương Bách Xuyên lao về phía nguồn phát ra âm thanh ...

Khoảng mười phút sau, âm thanh bên tai ngày càng lớn hơn.

“Ầm ầm ~"

"Meo ... "

Tiếng đánh nhau rất quyết liệt.

Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy ...

Quả nhiên là ý thức Ma thần, hoặc nói đúng hơn là Lạc Dương.

Lúc này, toàn thân Lạc Dương tràn ngập ma khí, mái tóc dài tung bay nhưng lại trong trạng thái vô cùng chật vật.

Giống như ra tay với ruồi nhặng trong không khí.

Dương Bách Xuyên cũng không vội, hắn trốn phía sau một cột băng, quan sát trước rồi tính sau.

Ý thức Ma thần đang chém giết với không khí, rõ ràng không phải nàng ta đang phát điên, mà ..

Dương Bách Xuyên biết thứ đang tấn công ý thức Ma thần là Tuyết Miêu.

Trong ghi chép của ngọc giản, Tuyết Miêu vô cùng quỷ dị, lúc chiến đấu không thể nhìn thấy hình dáng của nó, gần như dung hợp với môi trường xung quanh, gần như im hơi lặng tiếng, không hề phát ra bất kỳ khí tức hay dao động năng lượng nào.

Có thể nói đây là một sát thủ ẩn hình cấp cao.

Tuyết Miêu là yêu thú hồng hoang nhưng lại có trí khôn.

Vậy nên cực kỳ khó đối phó.

Hoa Minh Uyên ghi lại trận chiến giữa ông và Tuyết Miêu trong ngọc giản, đồng thời đưa ra một số ý kiến của riêng mình.

Lúc này, Dương Bách Xuyên chỉ muốn xem ghi chép của Hoa Minh Uyên có đúng hay không?

Dương Bách Xuyên cũng muốn để ý thức Ma thần chịu thiệt, đợi khi hắn ra tay sẽ có lợi hơn.

Hắn đứng sau cột băng cách đó ba mươi mét để quan sát ...

Nhưng ngay sau đó, ánh sáng chói mắt lóe lên rồi biến mất.

Dương Bách Xuyên nhìn theo bản năng, hắn nhìn thấy cách đó không xa, một cột băng đầy sương mù xuất hiện, khi Tuyết Miêu và nàng ta đánh nhau, sương mù tan đi, từ trong trụ băng tỏa ra tia sáng chói mắt, nhìn kỹ lại, bên trong xuất hiện một đóa hoa sen sáng rực ...

Dương Bách Xuyên đã hiểu rõ, xem ra ý thức Ma thần phát hiện ra hoa sen trong trụ băng, kết quả Tuyết Miêu xuất hiện, bị nó tấn công.

Đa số tất cả những thiên tài địa bảo đều sẽ có linh thú bảo vệ.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn tin điều này.

Hai mắt Dương Bách Xuyên phát sáng, rõ ràng thứ bên trong cột băng kia là bảo bối.

Lúc này, Tuyết Miêu đang giao đấu với ý thức Ma thần, đây là cơ hội của hắn.

“Thứ tốt ~"

Dương Bách Xuyên lượn một vòng, cuối cùng cũng lại gần được cột băng, cách xa mười mét hắn cũng có thể cảm nhận được năng lượng thuần khiết đang tản ra.

Nhìn cột băng mang theo sương mù, đột nhiên Dương Bách Xuyên nghĩ tới. có lẽ tất cả những cột băng tản ra sương mù trắng nồng đậm đều sẽ có bảo vật.

Bây giờ chỉ xem hắn có lấy được hay không.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.