Ngay khi Dương Bách Xuyên đang xoắn xuýt, bên tai hắn nghe thấy tiếng kêu vô cùng sắc bén.
"Meo ... "
Âm thanh cách đó không xa, màng nhĩ hắn đau như muốn xé toạc.
"Tuyết Miêu ...? "
Dương Bách Xuyên buột miệng thốt lên.
Lúc này lại có tiếng mèo kêu, rõ ràng là Tuyết Miêu, tiếng kêu này mang theo vẻ giận dữ, đây không phải tiếng gầm giận dữ bình thường, nghe giống như đang chém giết.
Tuyết Miêu đang giao chiến với ai, Dương Bách Xuyên không cần đoán cũng nghĩ ngay tới ý thức Ma thần.
Bởi vì tạm thời nơi này chỉ có hắn và ý thức Ma thần, không hề có sự xuất hiện của những người khác.
Đương nhiên không có gì là tuyệt đối, có lẽ còn có người đi vào từ con đường khác, nhưng khả nang rất thấp.
Sau khi nghe rõ, Dương Bách Xuyên lao về phía nguồn phát ra âm thanh ...
Khoảng mười phút sau, âm thanh bên tai ngày càng lớn hơn.
“Ầm ầm ~"
"Meo ... "
Tiếng đánh nhau rất quyết liệt.
Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy ...
Quả nhiên là ý thức Ma thần, hoặc nói đúng hơn là Lạc Dương.
Lúc này, toàn thân Lạc Dương tràn ngập ma khí, mái tóc dài tung bay nhưng lại trong trạng thái vô cùng chật vật.
Giống như ra tay với ruồi nhặng trong không khí.
Dương Bách Xuyên cũng không vội, hắn trốn phía sau một cột băng, quan sát trước rồi tính sau.
Ý thức Ma thần đang chém giết với không khí, rõ ràng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3741544/chuong-4768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.