Dương Bách Xuyên nghe vậy, hắn thu chim Thần Ma vào bình Càn Khôn, lạnh như vậy mình hắn chịu là đủ rồi, không cần thiết phải để con quạ đen kia chịu tội theo.
Hơn nữa, nghĩ tới Đông Phương Thiết Nhân và Nhiếp Hồn lão tổ, nếu đã vậy, Dương Bách Xuyên vận công pháp lực, hét lớn về phía sau: "Thiết Nhân, mấy người không cần phải đuổi theo, đợi bên ngoài đi ~"
Mặc dù không biết bọn họ có nghe thấy không nhưng Dương Bách Xuyên cũng không quan tâm được nhiều tới vậy, chỉ có thể hét lớn, hi vọng bọn họ nghe được.
Cho dù hắn không nói thì sợ với hoàn cảnh ác liệt thế này, bọn họ cũng không theo được.
Đến đây cũng không giúp được gì.
Quạ đen cũng đã nói xuống tiếp sẽ rất nguy hiểm, tất nhiên hắn biết nhưng cuộc sống có hạn, sức lực có hạn, chuyện của Lạc Dương hắn không thể không quan tâm.
Ai bảo bối phận hắn cao, là sư thúc của Lạc Dương cơ chứ!
Chuyện này phải kiên trì tới cùng, hơn nữa hắn tin rằng ý thức Ma thần ở phía trước cũng đã quá sức, để xem giữa hai người họ ai sẽ kiên trì hơn.
Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên cảm thấy ngự kiếm phi hành đã có chút khó khăn, hắn thu kiếm Đồ Long lại, như vậy còn có thể chống lại cơn lạnh.
Hơn nữa, hắn có một lợi thế dùng được ở đây.
Uu thế này chính là Càn Khôn Thôi Thể Quyết.
Lúc này, hắn vận công Càn Khôn Nội Ngoại Quyết cùng lúc, Ngoại Công Tôi Thể có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3741538/chuong-4762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.