🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trong lúc Dương Bách Xuyên còn đang ngỡ ngàng, chim Thần Ma cất tiếng nói: “Không cần ngạc nhiên nữa, đáng lẽ ma đầu này đã có thể đột phá tu vi từ lâu rồi, nhưng hắn ta luôn áp chế tu vi của mình mà không đột phá, việc này có lợi là giúp rèn luyện cảnh giới hiện tại đến mức tận cùng, tạo nền móng vững chắc để khi bước sang cảnh giới tiếp theo, tiềm năng tu luyện sẽ được tăng cường, nhưng đó cũng không phải điều dễ dàng."

“Mặc dù hắn ta đã thả lỏng áp chế, để tu vi đột phá lên cảnh giới Ma Đế, nhưng lại bị tiểu tử ngươi làm trọng thương cộng thêm cú đánh chí mạng của Cao Tài, cho dù hắn ta đột phá đến Ma Đế thì thương thế cũng không thể hồi phục trong thời gian ngắn được. Nếu như tiếp tục đấu với ngươi, rất có khả năng hắn ta sẽ bị giết chết, cho nên hắn ta mới bỏ chạy. Không chạy mới là chuyện lạ."

“Nhưng ngươi cũng cần lo lắn, Ma tộc rất thù dai, ngươi đã kết thù với hắn ta thì chờ khi hắn ta phục hồi thương thế, chắc chắn sẽ tìm ngươi báo thù. Một khi ma đầu kia hồi phục thương thế và đến tìm ngươi, dù chỉ là tu vi Ma Đế thì ngươi cũng khó mà chống lại. Vì thế, ngươi phải nỗ lực, cố gắng nhanh chóng đột phá lên cảnh giới Tiên Vương, nếu không khi ngươi đối mặt với Ma Đế, cho dù là Ma Đế sơ kỳ thì chắc chắn ngươi vẫn gặp nguy hiểm."

Nghe chim Thần Ma nói, Dương Bách Xuyên gật đầu. Lúc này, hắn mới hiểu vì sao Ma HUyền lại bỏ chạy, đồng thời càng phát hiện ra tên ma đầu này quả thật là đối thủ khó nhằn.

Mà hiện tại, hắn đã dùng hết cây Ngũ Lôi Tử và “sấm dưa hấu" mà mình có rồi, phải chờ một năm nữa mới có thể tái sử dụng, việc này khiến hắn cảm thấy bối rối.

Muốn đột phá đến Tiên Vương Cảnh, sao mà khó khăn thế?

Tuy là hắn chỉ cách một bước ngắn nữa là đến Tiên Vương Cảnh, nhưng ở tầng thứ này, không chỉ cần năng lượng đầy đủ mà còn quan trọng hơn là phải có sự ngộ đạo về cảnh giới cần đột phá. Mà việc ngộ đạo cảnh giới lại mơ hồ, khó nắm bắt, hoàn toàn không biết phải làm sao để đột phá.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên khá phiền muộn, nhưng hắn hiểu những lời của chim Thần Ma nói không phải lời dọa suông, quả thật là hắn cần chuẩn bị để phòng khi Ma Huyền hồi phục thương thế và đến tìm hắn trả thù.

Trong đầu hắn nghĩ, đợi sau khi hội ngộ với đám người Lạc Dương thì hắn sẽ tìm một nơi để bế quan tu luyện, thử đột phá lên Tiên Vương Cảnh. Nếu không, đối mặt với ma đầu cấp bậc Ma Đế, trong lòng hắn thật sự không chắc chắn, cho dù có đột phá đến Tiên Vương Cảnh thì hắn cũng không có sự tự tin.

Nhưng bất kể thế nào, hắn cũng phải nỗ lực tu luyện,

...

Bất chợt, âm thanh chém giết truyền đến tai.

Dương Bách Xuyên quay người nhìn, cách đó mấy nghìn mét, Đông Phương Thiết Nhân và chim răng cưa vương vẫn đang chiến đấu.

Khi nhìn thấy tình hình trong trận chiến, sát ý trong lòng hắn bừng lên, trầm giọng quát: "Hồng Y!"

Sau khi ra lệnh cho Hồng Y, thân hình hắn lập tức phóng đến chỗ Đông Phương Thiết Nhân.

Ma Huyền chạy mất, để đám tay chân Ma tộc của hắn ta lại đây!

Thật vậy, Ma Huyền thì khó lòng bắt giữ, nhưng đám thuộc hạ của hắn ta thì hắn vẫn có thể đối phó.

Lúc hắn nhìn lại, đập vào mắt là một đống xác chết của chim răng cưa, chất chồng như núi ... Toàn bộ ba vạn con chim răng cưa, giờ chỉ còn lại chưa đầy một nghìn con.

Có thể tưởng tượng được cuộc chiến này khốc liệt đến mức nào, ba vạn con chim cưa đấy, tuy là loài hung thú không có trí khôn, nhưng dù sao cũng là sinh vật mà hắn có thể điều khiển, chính là sức chiến đấu của hắn mà lần này lại tổn thất nhiều như vậy, trong lòng hắn sao có thể không tức giận?

Ma Huyền đã áp chế hắn bao lâu nay rồi, kết quả là ma đầu lại không đánh mà chạy, trong lòng Dương mỗ vẫn còn tức nghẹn, bây giờ đã tìm được chỗ để trút giận, bốn tên Ma tộc còn lại, hắn không định tha cho ai cả.

Mà ngay sau khi Ma Huyền rời đi, bốn tên Ma tộc đã nhận được tin rút lui và định rời đi, nhưng lại bị Đông Phương Thiết Nhân và chim răng cưa vương dẫn theo chưa đầy một nghìn con chim cưa còn lại giữ chặt lấy, hậu quả là càng làm tăng nhanh cái chết của những chim răng cưa còn lại.

Dưong Bach Xuyen đưong nhien khong the nhìn nhung con chim rang cưa cứ thế mà chết, chúng đều là binh lính của hắn!

Lần này, nói thật lòng thì bầy chim răng cưa đã giúp hắn rất nhiều, không thể để những con còn lại chết tiếp, càng phải cho những con đã chết một lời giải thích, hoặc có thể nói là báo thù.

Hai kiếm tung ra, Dương Bách Xuyên chỉ nhắm vào một tên ma đầu có cấp bậc Ma Vương trung kỳ duy nhất, muốn bóp hồng thì đương nhiên là phải bắt đầu bóp từ quả hồng mềm trước. Tổng cộng chỉ có bốn người, hạ gục một người trong số đó trước, ba tên còn lại dù có tu vi Ma Vương hậu kỳ thì đối với hắn cũng không phải là vấn đề gì khó.

Hai kiếm bay đi, "Phù phù" hai tiếng, tên Ma tộc có tu vi Ma Vương trung kỳ này còn chưa kịp kêu lên một tiếng thảm thiết đã ngã xuống, bị Dương Bách Xuyên ngự kiếm chém chết một cách gọn gàng, không hề có chút do dự.

Ban đầu tên Ma tộc này đã bị Đông Phương Thiết Nhân và chim răng cưa vương áp chế, cho nên khi Dương mỗ từ xa bay tới ngự kiếm tấn công là một đòn đánh lén, hắn ta hoàn toàn không thể phòng bị, lần này bị giết chết như vậy cũng là điều đương nhiên.

Ngay sau đó, Hồng Y bùng nổ, vọt thẳng vào chiến trường, một quyền đấm vào ngực của một tên Ma tộc có tu vi Ma Vương hậu kỳ khác.

“Ầm ... Rắc ~"

"A ... Phụt ~"

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, tên này cũng bị một quyền của Hồng Y đánh bay ra xa, đuổi theo rồi lại ra tay một lần nữa, liên tiếp một đòn nữa đánh trúng đầu, đánh bất ngờ và nhanh gọn giết chết một tên khác.

Nhung ten Ma toc nay khong co Hoa Huyet Ma Cong nhu Ma Huyen, cung không phải là Ma tộc đại viên mãn hoặc áp chế tu vi như Ma Huyền, bọn họ chỉ là những Ma toc bình thường, Hồng Y và Dương mỗ không thể đánh bại Ma Huyền nhưng vẫn thừa sức để xử lý mấy tên Ma tộc này.

Đông Phương Thiết Nhân và chim răng cưa vương đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, bọn họ bắt đầu tấn công hai tên Ma tộc còn lại, lập tức chiếm thế thượng phong khiến bọn chúng bị thương nặng.

Thấy vậy, Dương mỗ lại ra lệnh cho Hồng Y, cũng ngự kiếm bay lên chiến địch, hai tên Ma tộc còn lại không còn bất kỳ hy vọng nào đã bị giết chết.

Đến giờ phút này, toàn bộ thuộc hạ của Ma Huyền đã bị giết chết, chỉ có một mình Ma Huyền đã chạy thoát.

"Huynh không sao chứ?" Dương Bách Xuyên đến bên cạnh Đông Phương Thiết Nhân hỏi thăm, lúc này toàn thân Đông Phương Thiết Nhân đầy máu, có máu của hắn cũng có cả máu của kẻ địch.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.