🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau âm thanh nặng nề, ma khí tan biến, bóng dáng Hồng Y xuất hiện ở vị trí cũ, nhưng Ma Huyền lại không thấy đâu, đúng như chim Thần Ma đã nói, đối mặt với Ma Huyền khi hóa thần thành ma khí sương máu, sức mạnh cường hãn nhưng chưa chắc có thể ra oai được gì.

Rõ ràng, đòn tấn công của Hồng Y như đánh vào không khí.

Tuy là không gây thương tổn cho Ma Huyền nhưng chắc chắn vẫn có ảnh hưởng, bởi Dương Bách Xuyên cảm nhận được dòng sông sương máu có dao động nhẹ.

Ngay lập tức, Dương Bách Xuyên lại gào lớn lần nữa: "Chém!”

Thanh kiem Đồ Long va kiem Ban Long đột nhien chém mạnh xuống dòng sông sương máu, Dương Bách Xuyên dồn pháp lực vào hai nắm đấm, đẩy mạnh về phía trước, tạo ra tiếng nổ vang trời, dòng sông sương máu dài trăm mét cuối cùng bị hắn tiêu diệt hoàn toàn.

Dưới uy thế cường đại của thiên địa, làn sương máu chẳng những không chạm được vào hắn, mà cho dù có chạm thì hắn cũng có chuông Đông Hoàng và pháp tướng kim thân bảo vệ, hắn cũng không hề lo ngại.

Chỉ trong chớp mắt, có vẻ không còn thấy bóng dáng của Ma Huyền đâu nữa, tên ma đầu này hóa thành sương máu thì hoàn toàn không còn dấu vết để tìm kiếm khiến Dương Bách Xuyên cau mày.

Nếu tình trạng này cứ tiếp diễn như thế, hắn sẽ bị Ma Huyền dắt mũi, cực kỳ bị động.

Tuy nhiên, không cảm nhận được khí tức cũng như không tìm thấy Ma Huyền, kéo dài như vậy không phải cách hay.

Ngay khoảnh khắc đó, Dương Bách Xuyên vận chuyển thần thức, Nguyên Thần trong thức hải mở to đôi mắt, thần thức hóa thành một đường thẳng quét tới, nhưng vẫn không nhìn ra tung tích của Ma Huyền.

Trong lúc hắn tìm kiếm, một luồng ma khí đỏ rực bất ngờ xuất hiện trên một tảng băng sừng sững. Ngay lập tức, Dương Bách Xuyên vận dụng thần thức của mình, đưa thần niệm xâm nhập vào luồng ma khí đó.

Chỉ trong tích tắc, Dương Bách Xuyên vui mừng khôn xiết, khi thần thức ngưng tụ thành một đường thẳng, Nguyên Thần của hắn đã nhìn thấy Ma Huyền ẩn mình trong một đám sương máu.

"Để xem lần này ngươi còn trốn kiểu gì!"

Dương Bách Xuyên thầm chửi rủa trong lòng.

Thần thức của hắn không giống như tiên thức bình thường mà còn vượt xa tiên thức gấp bội, một khi đã bị thần thức của hắn ngưng tụ thành đường thẳng khóa chặt, cũng đồng nghĩa với việc bị định vị, cũng để lại một định vị trên người Ma Huyền.

Vậy thì coi như Ma Huyền có nhảy nhót đến đâu cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của thần thức.

Sau khi định vị thành công, điều khiến Dương Bách Xuyên vui mừng là hình như Ma Huyền không hề phát hiện ra điều gì bất thường, vẫn ung dung hành động mà không biết mình đã bị thần thức của Dương Bách Xuyên để mắt tới.

Tuy nhiên, Dưong Bách Xuyên hiểu rõ, việc thần thức khóa chặt được Ma Huyền chỉ là bước đầu, còn việc có thể đánh bại hắn ta hay không lại là chuyện khác.

Quả nhiên, ngay sau đó, hắn nhận thấy hành tung của Ma Huyền bắt đầu trở nên quỷ dị, hắn ta thoắt ẩn thoắt hiện như thể đang thuấn di, đám sương máu trôi nổi không ngừng, nếu không phải nhờ han có thần thức mạnh mẽ thì một tiên thức bình thường hoàn toàn không thể theo dõi được hắn ta.

Đung như chim Thần Ma đa tiên đoan, cong phap Hoa Huyet Ma Cong của Ma Huyền đã được tu luyện có chút thành tựu, hắn ta có thể biến cơ thể mình thành một đám sương máu, thậm chí có thể coi như một luồng khí. Mà thử hỏi, ai có thể nhìn thấy một luồng khí đang lưu động?

Khi hắn ta di chuyển, hoàn toàn không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Chỉ nghe thấy giọng cười quỷ dị của Ma Huyền vọng lại:

"Khặc khặc khặc ... Tiểu tử, ngươi quả thật thú vị! Không ngờ ngươi lại có thể hóa giải Huyết Hà của bản tọa, thậm chí còn thể hiện được lực lượng thần thông chí dương chí cương, lại còn là người có thể hóa hình pháp tắc khí tràng, thật sự khiến bản tọa rất hứng thú đấy!"

"Nhưng ... muốn đấu pháp với bản tọa thì còn kém xa lắm. Phải công nhận sức mạnh chí dương chí cương có ảnh hưởng nhất định đến pháp lực của bản tọa, nhưng ha ha ... tu vi của ngươi quá yếu. Nếu ngươi đạt đến cảnh giới Tiên Vương, có lẽ còn chút năng lực gây khó khăn cho bản tọa. Nhưng bây giờ ... ngươi vẫn chưa đủ sức đâu, có thủ đoạn gì thì thi triển ra hết đi!'

"Ha ha! Tiếp theo bản tọa sẽ nghiêm túc hơn đấy. Cẩn thận nhé, bản tọa không muốn ngươi chết quá nhanh đâu, như vậy thì thật nhàm chán!"

Tiếng cười đầy chế nhạo của Ma Huyền quả thực khiến Dương Bách Xuyên tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Ngay sau đó, chỉ nghe thấy Ma Huyền hét lớn: "Hóa huyết thành hải, lĩnh vực Huyết Hải - Hiện!”

Ngay giây tiếp theo, Dương Bách Xuyên chỉ cảm thấy đất trời tối sầm lại, khí lưu bốn phương tám hướng cuồn cuộn, đột nhiên xuất vô số ma khí đỏ rực.


Dương Bách Xuyên cảm thấy lòng mình chùng xuống.

Lúc này, giọng nói của Ma Huyền lại vang lên: "Khặc khặc ... Tiểu tử, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh vì đã khiến bản tọa phải thi triển ra lĩnh vực Huyết Hải đi. Một tiểu Tiên Quân mà có thể buộc bản tọa phải thi triển ra Huyết Hải như vậy cũng đủ để ngươi tự hào rồi! Tất nhiên, mặc dù ngươi là phong hào Tiên Quân, nhưng trong mắt bản tọa cũng chẳng khác gì Tiên Quân bình thường. Phong hào ư? Chỉ là cái danh hão mà thôi! Ha ha ha ... Bây giờ, hãy để bản tọa cho ngươi thấy rõ sự lợi hại của bản tọa!"

Ma Huyền vừa dứt lời, Dương Bách Xuyên chỉ nghe thấy một tiếng gầm vang vọng: "Huyết Hải ngất trời!"

Ngay sau đó, biển máu mênh mông trào dâng cuồn cuộn, ập tới như muốn nuốt chửng mọi thứ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.