Dương Bách Xuyên nhìn thoáng qua rồi hỏi Nhiếp Hồn lão tổ: "Ngươi nói xem số lượng tuyết miêu ở khu vực ngoại vi này như thế nào?"
Nhiếp Hồn lão tổ hiểu ý của Dương Bách Xuyên, chẳng qua là muốn biết số lượng tuyết miêu tồn tại trong các cột băng xung quanh. Nếu có nhiều tuyết miêu, vậy khi bọn họ phá băng phải đề phòng, hoặc thậm chí không nên động đến những cột băng này, tránh việc phá vỡ chúng lại làm xuất hiện một con tuyết miêu gây thêm rắc rối.
Lão tổ nhanh chóng nói: “Chủ nhân, nói thật, năm đó lúc ta phá các cột băng cũng chưa từng gặp phải tuyết miêu. Có lời đồn là thực ra phần lớn tuyết miêu tồn tại trong khu vực phía trong, còn khu vực ngoại vi thì rất ít, cực kỳ hiếm. Nếu chẳng may gặp một con tuyết miêu ở vùng ngoại vi thì chỉ có thể nói vận may của chúng ta quá xui xẻo."
“Vì vậy, ta nghĩ không cần phải lo lắng quá mức. Ở đây, điều cần đề phòng nhất là có người nhảy ra giữa đường để cướp quả đào mà thôi. Ngoài ra, những cột băng này rất đáng để phá, bởi vì bên trong thực sự có thứ quý giá, mặc dù không nhiều nhưng nếu xuất hiện một món bảo vật thì đều vô cùng đáng giá."
“Còn về truyền thuyết ở đây có mạch khoáng Tiên Thạch, ta tin điều đó là thật. Có một lời đồn rằng trong trung tâm động Thủy Tinh này từng có một mạch khoáng Tiên Thạch cực phẩm bộc phát, nhưng đã bị một đại yêu vương dùng đại thần thông phong ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3737287/chuong-4727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.