🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lần này han giết chết mot vị phong hao Tien Quan mới có the kiếm Bàn Long, còn phải gia công lại lần nữa mới có thể dùng. Nếu không phải hắn có bùa Sinh Tử và không gian bình Càn Không, cầm trong tay cũng không dùng được.

Tóm lại tâm trạng của Dương Bách Xuyên rất tốt.

Sau đó hắn đi nhìn Mông Điềm và Cảnh Xán. Hai người đều đang tu luyện, trò chuyện vài câu, Dương Bách Xuyên rời khỏi bình Càn Khôn, bảo bọn họ tiếp tục tu luyện.

Hắn cũng không định dẫn bọn họ ra ngoài, quá nguy hiểm, bởi vì tieps theo bọn họ phải đi vào động Thủy Tinh.

Mông Điềm và Cảnh Xán đều bị thương, còn đang trong thời kỳ dưỡng bệnh, tu vi cũng hơi yếu.

Còn không bằng ở lại bình Càn Khôn tu luyện tăng lên thực lực.

...

Dương Bách Xuyên xuất hiện bên ngoài, phất tay xóa bỏ trận pháp mê ảo.

Đám người Nhiếp Hồn lão tổ đứng xung quanh bảo vệ.

Đông Phương Thiết Nhân: "Xuyên Tử, xong rồi à?"

Dương Bách Xuyên gật đầu: "Xong rồi."

“Đi thôi, chúng ta vào động."

Nhiếp Hồn lão tổ đi đầu, bên cạnh là con rối Hắc Giáp.

Phía sau là Lạc Dương và Đông Phương Thiết Nhân, bên trái hắn là Tuyết Hương, bên phải là Hồng Y.

Lối vào của động Thủy Tinh nằm ở chân núi, là một động băng khổng lồ.

Đứng ở cửa động cũng cảm nhận được luồng khí lạnh bốc lên.

Ngoài lạnh ra thì không cảm nhận được gì khác.

Nhiếp Hồn lão tổ đi tuốt đẳng trước, bộ dáng lấm la lấm lét, đi rất chậm.

Miệng động băng cao rộng khoảng 5-60 mét, cực kỳ rộng lớn.

Sau khi tiến vào, bên trong cũng là một khoảng sáng bừng, không hề tối tăm.

Lớp băng dưới chân sáng lấp lánh trông như mặt gương, hai bên vách động đều có băng trụ ngược chiều hoặc thạch nhũ, hay gọi chính xác hơn thì là băng nhũ thạch. Có đủ loại, to nhỏ đều có, kéo dài vô tận, vô cùng đồ sộ, cho người ta cảm giác mơ màng, không biết liệu băng trụ nhọn hoắt kia có rơi xuống hay không.

Hai sương động có những băng văn được hình thành tự nhiên, trông rất đẹp mắt.

Thi thoảng còn có thể nhìn thấy những đồ án như manh thú hoặc loài chim bay, có vài cái giống người, có hoa cỏ cây cối, núi sông đất trời ...

Tóm lại trên vách động hai bên sườn là hình ảnh kỳ quan, rất chấn động.

Cho người ta cảm giác như đi trên động thủy tinh, thảo nào được gọi là động Thủy Tinh.

Càng đi vào sâu thì càng rộng mở.

Dương Bách Xuyên hỏi Nhiếp Hồn lão tổ: "Ốc Hữu Chí, động băng này sâu đến mức nào, chẳng lẽ nó kéo dài vô tận xuống dưới?"


Trông rất giống miêu yêu thú, thân thể nhỏ xinh, vô cùng linh hoạt, di chuyển với tốc độ quỷ mị, móng vuốt sắc bén có thể bẻ gãy băng trụ cứng như huyền thiết chỉ với một đòn. Nếu bị yêu dị động băng bắt được, không thể ngăn cản được độc khí băng hàn thì cơ thể sẽ bị đông thành băng trong chớp mắt, chết ngay lập tức.

Bởi vì không ai biết nó là thứ gì nên gọi chung là yêu dị động băng, diện mạo cũng giống mèo, cả người trắng như tuyết, cũng có người gọi nó là yêu thú Tuyết Miêu. Phần lớn mọi người gọi nó là Tuyết Miêu."

Trong lúc Nhiếp Hồn lão tổ nói chuyện, đám người đi tiếp mấy trăm mét. Quả nhiên thấy được một động bang nhỏ cao rộng khoảng 2-3 mét xuất hiện trước mắt.

Tuyến đường chính biến mất, thay thế là hàng trăm đọng băng nhỏ hình thành hình cánh quạt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.