Ánh bạc lấp lánh!
Nhìn kỹ thì trên tấm bia không có gì, chỉ có vẻ trong suốt tinh khiết mà thôi.
Đông Phương Thiết Nhân lẩm bẩm: "Trên này chẳng có gì cả, lão già nhà ngươi có phải đang lừa chúng ta không, ai nói là bia đạo, nhưng trên này chẳng thấy ký hiệu gì cả."
"Đông Phương thiếu gia, sao ta dám lừa các vị chứ, đây đích thực là bia đạo thủy tinh. Ta đã nói hết từ trước rồi, phải cảm nhận thật kỹ, có thể lĩnh ngộ được đại đạo trên bia đạo này hay không là tùy thuộc vào cơ duyên và ngộ tính, điều này không thể trách ta được!" Nhiếp Hồn lão tổ mang theo sự oán trách, nếu không phải nể mặt Dương Bách Xuyên, lão ta chẳng buồn giải thích nhiều với Đông Phương Thiết Nhân.
Nhiếp Hồn lão tổ danh tiếng lẫy lừng, bây giờ thật sự cảm thấy ấm ức.
"Quan sát thật kỹ, cảm nhận thật kỹ, đừng oán trách." Dương Bách Xuyên lên tiếng, hắn tin là Nhiếp Hồn lão tổ sẽ không lừa mọi người, hơn nữa hắn đã mơ hồ cảm nhận được tấm bia đạo thủy tinh này thật sự không tầm thường. Trong lòng Dương Bách Xuyên, Thủy Tinh đạo bia quả thật rất đặc biệt, hơn nữa lĩnh hội cần phải cảm nhận bằng trái tim, tính tình nóng nảy thiếu kiên nhẫn sẽ không thành, vậy nên Dương Bách Xuyên nói với Đông Phương Thiết Nhân một câu rồi đứng trước đạo bia để lĩnh ngộ, hắn có một cảm giác mãnh liệt, bên trong khối đạo bia này có thứ gì đó.
Có lẽ là bởi vì pháp tắc khí tràng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3736190/chuong-4702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.