Xoay người bỏ chạy, đương nhiên lực chú ý cũng sẽ bị phân tán.
Thế nên khi thấy đối phương bỏ chạy, khóe môi Dương Bách Xuyên đã lộ ra ý cười.
Khi chuẩn bị dùng Phong Vĩ Châm, ma xui quỷ khiến, pháp quyết trong tay Dương Bách Xuyên lại biến thành kiếm quyết của ngự kiếm.
Dùng phương pháp ngự kiếm để thi triển Phong Vĩ Châm, không biết hiệu quả sẽ thế nào?
Dương Bách Xuyên cũng muốn thử.
Trong lòng khẽ niệm, Phong Vĩ Châm lóe lên, rồi biến mất sau đầu của một trong hai người.
Lần này, hai mắt Dương Bách Xuyên đột nhiên sáng lên, bình thường dùng Phong Vĩ Châm hắn có thể nhìn thấy quỹ đạo chuyển động, nhưng vừa rồi khi dùng ngự kiếm chi đạo lại không còn thấy được quỹ đạo nữa, chứng tỏ ý tưởng này là chính xác.
Tốc độ đã tăng lên rất nhiều.
Đạt tới mức ngay cả chủ nhân là hắn cũng chỉ có thể cảm nhận được mà không thể thấy, điều này quả là đáng sợ.
Hắn không thấy thì người khác lại càng không.
Vậy nên sau khi Phong Vĩ Châm biết mất ở sau đầu một gã Tiên Vương, hắn ta vẫn đang phi hành.
Nhưng Dương Bách Xuyên biết gã đã xong đời rồi, bởi vì tốc độ của Phong Vĩ Châm đã đạt tới cực hạn.
Hắn ta đã trúng chiêu.
Quả nhiên ngay sau đó, gã Tiên Vương đang bay thì đột nhiên rơi xuống.
"A~"
Lại thêm một tiếng hét thảm, tên Tiên Vương thứ hai cũng rơi theo.
Hắn dùng ngự kiếm chi pháp để thi triển Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3728572/chuong-4614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.