Ngay khi Dương Bách Xuyên đang chửi thầm, nữ nhân kia khóc nức nở thúc giục.
"Tiểu tử, nhanh tới đây ~ Huhu, ta đáng thương quá ~"
Dương Bách Xuyên nghe chỉ thấy phiền, chỉ hận không thể một chưởng đập chết bà ta.
Hắn tức giận gầm lên: "Ngươi câm miệng cho tiểu gia."
Chỉ trong nháy mắt, bầu không khí như đông cứng lại.
Hoặc là nói, hai kẻ Phong Vân Thánh Kiếm giả, chưa một ai dám quát bọn họ câm miệng?
Đôi phu thê không ngờ, một tiểu tử chẳng khác nao con kiến hôi trong mắt bọn họ lại gào lên như vậy.
Sau khoảng yên lặng ngắn ngủi ...
"A ... Tiểu tử ngươi dám láo xược ~"
“Huhu ... bản thánh sẽ khiến ngươi sống không bằng chết ... "
Hai người kia nổi giận, bắt đầu mắng chửi, đe dọa Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên đứng đối diện với hai cái tháp nhỏ, vừa cười vừa nghe ...
Mục đích của hắn là trêu tức hai đại thánh này.
Không phải hắn tự kiêu tự đại mà là ...
Vừa rồi hắn đã có tự tin.
Sự tự tin này tới từ hai hướng.
Thứ nhất, ngoài sự hoảng loạn ban đầu khi đến đây, hắn đã nhanh chóng ổn định tại tinh thần, nghĩ thông suốt một vấn đề, hai kẻ Phong Vân thánh kiếm giả chó má này đang hù dọa hắn.
Hai kẻ đã bị trấn áp dưới này trăm vạn năm ở trong trạng thái tàn hồn, sức cùng lực kiệt, nếu như có bản lĩnh thì đã ra ngoài từ lâu rồi, sao còn bị nhốt ở đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3725921/chuong-4598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.