Chương trước
Chương sau
Sau khi thỉnh giáo Đông Phương Hạo Thiên về chuyện tu luyện, Dương Bách Xuyên quả thật đã nhận được rất nhiều lợi ích, sau đó hắn bước vào trạng thái cảm ngộ.

Thời gian thấm thoát đã trôi qua mười ngày.

Vào một ngày nọ, thân thể Dương Bách Xuyên run lên, hắn mở mắt ra và tỉnh lại từ trạng thái cảm ngộ.

Hắn phát hiện mình vẫn duy trì tư thế cầm tách trà ngồi trong đình, trên người đã phủ một lớp bụi.

Ngay lập tức, hắn hiểu ra chuyện gì đã xảy ra.

Nhìn thấy từ xa Đong Phương Thiet Nhan va Lạc Dương, Tuyet Hương, Cảnh Xán cùng với Tiểu Lục Tử đang dẫn một Quỷ Tiên, Dương Bách Xuyên mỉm cười và đứng dậy đi tới.

Từ xa, Đông Phương Thiết Nhân đã cười nói: "Ha ha, quả nhiên không hổ là huynh đệ của Đông Phương Thiết Nhân ta, chúc mừng huynh đã bước vào cảnh giới Tiên Quân~"

Dương Bách Xuyên mỉm cười đáp: "Chỉ là tâm cảnh đã bước vào Tiên Quân, nhưng tu vi vẫn còn ở mức Hỗn Nguyên, không đáng nhắc đến."

Dương Bách Xuyên hiếm khi khiêm tốn một lần.

Đông Phương Thiết Nhân cười nói: "Huynh đừng khiêm tốn nữa, trong thế giới tu tiên, cảnh giới Tiên Quân và Hỗn Nguyên nghe thì có vẻ chỉ cách một bước ngắn, nhưng thực tế là cách nhau một trời một vực, là một ranh giới khổng lồ. Hỗn Nguyên chú trọng vào sức mạnh nhiều hơn, còn Tiên Quân sau đó không chỉ cần một sức mạnh khổng lồ để hỗ trợ, mà cảm ngộ đại đạo thiên địa, tu vi tâm cảnh mới là quan trọng nhất. Hiện tại huynh đã đạt tới cảnh giới Tiên Quân, chỉ cần lực lượng tu vi đuổi kịp thì có thể bước vào Tiên Quân bất cứ lúc nào, chúc mừng huynh~"

Dương Bách Xuyên biết Đông Phương Thiết Nhân nói không sai. Giai đoạn tu luyện hiện tại chủ yếu là cảm ngộ thiên địa, đúng là như vậy, hắn đã nhận được chỉ điểm của Đông Phương Hạo Thiên rồi bất chợt tiến vào tâm cảnh để cảm ngộ, sau đó cảnh giới đã đột phá Tiên Quân cảnh coi như đã ăn chắc đạt đến mức Tiên Quân rồi.

Trong tay hắn còn có một viên Tiên đan Kim Nguyên Hỗn Nguyên đã luyện chế sẵn nên không thiếu lực lượng, nếu hắn muốn thì chỉ cần uống Tiên đan Kim Nguyên Hỗn Nguyên thì có thể ngay lập tức bước vào cảnh giới Tiên Quân thật sự.

Lần này thực sự phải cảm tạ Đông Phương Hạo Thiên, nhờ sự chỉ điểm của lão mà việc tu luyện của hắn đã được sắp xếp lại, ý niệm thông suốt, không ngờ Đông Phương Hạo Thiên lại lợi hại đến vậy.

Một cuộc trò chuyện đã thu được rất nhiều lợi ích!

"Chúc mừng tiểu sư thúc bước vào cảnh giới Tiên Quân~"

"Xuyên tử, chúc mừng ... "

Ngay sau đó, ba người Lạc Dương và Tuyết Hương, Cảnh Xán cũng tiến lên chúc mừng.

"Tiểu Lục Tử chúc mừng chủ nhân."

“Chúc mừng chủ thượng đột phá tu vị~"

Dưới sự dẫn dắt của Tiểu Lục Tử là một Quỷ Tiên cũng đến chúc mừng!

Lần này Dương Bách Xuyên lại cảm thấy hơi xấu hổ, nói: "Được rồi, chỉ là một cảnh giới Tiên Quân thôi, các ngươi không cần phải khua chiêng gõ trống như vậy, ha ha~"

Dù lời nói khiêm tốn, nhưng Dương Bách Xuyên cũng rất vui. Tuy nhiên, trong lòng hắn cảm thấy Tiên Quân chỉ là một bước nhỏ, khoảng cách để trở thành cường giả thực sự vẫn còn rất xa, nên cũng không có cảm giác gì đặc biệt.

Nhưng lúc này Đông Phương Thiết Nhân lại cười mắng: "Tiểu tử ngươi không biết xấu hổ thì coi như kiêu ngạo rồi. Ngươi có biết cảnh giới Tiên Quân khó khăn thế nào không? Trong Tiên Giới, Hỗn Nguyên có vô vàn, nhưng người từ Hỗn Nguyên bước vào Tiên Quân chỉ có một trong vạn người mà thôi, rất nhiều Hỗn Nguyên Đạo Tiên suốt đời cũng chỉ dừng lại ở đó. Đường ranh giới giữa Hỗn Nguyên và Tiên Quân thực sự không phải chỉ là nói suông, ngươi cứ âm thầm vui mừng đi~"

Dương Bách Xuyên mỉm cười nói: "Thực ra, cũng nhờ có Đông Phương gia gia, nếu không có sự chỉ điểm của ngài ấy thì không biết khi nào ta mới có thể cảm ngộ được cảnh giới Tiên Quân~"

"Đúng vậy ... Gia gia ta là một Phong hào Tiên Đế, được ông ấy chỉ điểm là phúc khí của tiểu tử ngươi đấy, ha ha ha~" Đông Phương Thiết Nhân cười nói.

"Phong hào Tiên Đế?" Dương Bách Xuyên vô cùng ngạc nhiên, trước đây hắn cũng từng nghe lão già chết tiệt thường xuyên nhắc đến phong hào, nhưng hắn vẫn không nhiều, dù sao theo giọng điệu của lão già thì phong hào là một sự tồn tại rất đặc biệt.

Mọi người không biết, nhưng Dương Bách Xuyen biết lao gia đáng chết kia cũng được xưng là Thiên Tà Chí Tôn, là một vị cường giả phong hào Tán Tiên Đế, là một trong mười hai Tán Tiên Chí Tôn đỉnh phong, phong hào Thiên Tà Chí Tôn!

Không ngờ Đông Phương Thiết Nhân lại nói gia gia Đông Phương Hạo Thiên của hắn là một vị phong hào Tiên Đế!

Điều này khiến Dương Bách Xuyên càng thêm hứng thú, lập tức nói: "Nói cho ta biết một chút về phong hào đi~"

Lạc Dương không nhịn được lên tiếng: "Tiểu sư thúc, để con nói cho~"


Sau khi nghe xong, trong lòng Dương Bách Xuyên không khỏi sôi sục, phong hào được công nhận bởi thiên đạo ư, từ Tiên Quân trở lên, mỗi một cảnh giới trong toàn bộ Tiên Giới chỉ có mười người, cái này hiếm hoi như thế sao?

Thế thì vinh quang cỡ nào chứ? Đã là nam nhân, là người tu luyện, ai không ước mơ vinh quang lớn như vậy?

Cường giả phong hào~

Nghe thôi đã thấy thỏa mãn!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.