“Hì hì, ông nội này, nếu mấy gia tộc khác cũng tới góp vui thì sao ạ?" Đông Phương Thiết Nhân đảo mắt, lém lỉnh hỏi.
"Ông nội sẽ không xen vào việc giữa những người trẻ bọn cháu, nhưng mấy ông già nhà đó thì đừng mơ làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, với lại có người tới gây sự thì cháu không biết đường đánh cho một trận hả, đi mau đi!" Đông Phương Hạo Thiên bá đạo nói.
“Ha ha ha, ông nội, cháu biết phải làm sao rồi, cháu đi đây." Vừa nói hết câu, Đông Phương Thiết Nhân tức khắc biến mất khỏi phủ đệ, ngay giây sau đã xuất hiện lại trước cổng lớn một khu nhà nhỏ. Đông Phương Thiết Nhân nhìn dòng chữ trên cửa, lẩm bẩm đọc theo: "Đệ Nhất cư ... Đệ Nhất? Hì hì, thú vị thật đấy."
***
Hiện tại, Đe Nhất cư đã bị toàn bộ người dân ở Tiên Thành Hỗn Loạn nhắm tới cả ngoài sáng lẫn trong tối. Tất cả là do Dương Bách Xuyên gây ra động tĩnh quá lớn, làm Lạc Dương với Cảnh Xán căng thẳng muốn chết.
Mà cũng chẳng còn cách nào, vì theo thời gian, sức mạnh thiên địa tụ về nơi này ngày một nhiều, hiện đã dày đặc tới nỗi sắp hóa thành thực thể, thử hỏi sao động tĩnh có thể không lớn cho được.
Lạc Dương và Cảnh Xán cũng biết đây là chuyện tất yếu không thể tránh khỏi, kiểu gì cũng sẽ bị vô số người chú ý tới. Bấy giờ họ cũng đã cảm nhận được bên ngoài căn nhà thình lình xuất hiện một hơi thở lạ, thế nên họ không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3721314/chuong-4544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.