Sau khi nói xong, Dương Bách Xuyên đứng dậy nói: "Ta cần phải bế quan chữ trị, lượng tiêu hao của Nguyên Thần quá lớn. Lạc Dương, trong thời gian này vất vả cho ngươi rồi, nếu có người đến cửa gây phiền phức, ngươi cứ thông báo cho ta càng sớm càng tốt."
Cảnh Xán không nhịn được nói: "Xuyên tử, sao chúng ta không rời khỏi đây, chắc chắn người tên Vu Nhất Phổ kia thật sự có liên quan đến Vu Thiên Tôn, chúng ta ... "
Dương Bách Xuyên biết Cảnh Xán đang lo lắng cái gì.
Hắn mỉm cười nói: "Với câu nói của Hắc Liên lúc sắp rời đi, tạm thời chúng ta sẽ an toàn, hơn nữa Tiên Vực Hỗn Loạn lớn như vậy, chúng ta có thể đi đâu? Luôn luôn trốn tránh cũng không phải là cách, nói chung, nước đến thành chặn, nơi này là Tiên Vực Hỗn Loạn, ta cũng không sợ."
Lạc Dương trả lời, nhưng lại nói ra một điều mà Dương Bách Xuyên không ngờ tới
Chỉ nghe Lạc Dương nói: "Tiểu sư thúc không cần lo lắng, tam đại tiên tôn ở Tiên Vực Hỗn Loạn cũng không phải là tồn tại kiểu một tay che trời, chủ yếu nơi này là Tiên Vực Hỗn Loạn, cho dù là tiên tôn cũng không dám làm loạn. Hơn nữa, còn có một quy tắc bất thành văn, nếu Tiên Đế đến động thủ trong Tiên Vực Hỗn Loạn, một số cường giả ẩn nấp trong Tiên Vực Hỗn Loạn cũng sẽ không ngồi yên. Cho nên, chỉ cần không phải là Tiên Đế thì mọi chuyen đều dễ nói, Tiểu sư thuc cứ yên tâm, thương thế của ta sắp khôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3721157/chuong-4540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.