Chương trước
Chương sau
Sau khi nói xong, Dương Bách Xuyên đứng dậy nói: "Ta cần phải bế quan chữ trị, lượng tiêu hao của Nguyên Thần quá lớn. Lạc Dương, trong thời gian này vất vả cho ngươi rồi, nếu có người đến cửa gây phiền phức, ngươi cứ thông báo cho ta càng sớm càng tốt."

Cảnh Xán không nhịn được nói: "Xuyên tử, sao chúng ta không rời khỏi đây, chắc chắn người tên Vu Nhất Phổ kia thật sự có liên quan đến Vu Thiên Tôn, chúng ta ... "

Dương Bách Xuyên biết Cảnh Xán đang lo lắng cái gì.

Hắn mỉm cười nói: "Với câu nói của Hắc Liên lúc sắp rời đi, tạm thời chúng ta sẽ an toàn, hơn nữa Tiên Vực Hỗn Loạn lớn như vậy, chúng ta có thể đi đâu? Luôn luôn trốn tránh cũng không phải là cách, nói chung, nước đến thành chặn, nơi này là Tiên Vực Hỗn Loạn, ta cũng không sợ."

Lạc Dương trả lời, nhưng lại nói ra một điều mà Dương Bách Xuyên không ngờ tới

Chỉ nghe Lạc Dương nói: "Tiểu sư thúc không cần lo lắng, tam đại tiên tôn ở Tiên Vực Hỗn Loạn cũng không phải là tồn tại kiểu một tay che trời, chủ yếu nơi này là Tiên Vực Hỗn Loạn, cho dù là tiên tôn cũng không dám làm loạn. Hơn nữa, còn có một quy tắc bất thành văn, nếu Tiên Đế đến động thủ trong Tiên Vực Hỗn Loạn, một số cường giả ẩn nấp trong Tiên Vực Hỗn Loạn cũng sẽ không ngồi yên. Cho nên, chỉ cần không phải là Tiên Đế thì mọi chuyen đều dễ nói, Tiểu sư thuc cứ yên tâm, thương thế của ta sắp khôi phục rồi, tiếp theo ta sẽ làm hộ pháp cho."

Nghe Lạc Dương nói vậy, Dương Bách Xuyên mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng sau đó lại hỏi: "Vết thương của ngươi thật sự không sao chứ?"

Trong câu này còn có một ý nghĩa khác là hắn đang nói về ý thức Ma Thần, Lạc Dương có thể nghe ra, gật đầu nói: "Tạm thời ta đã đạt được thỏa thuận với nàng ta, nàng ta sẽ không gây chuyện, thời gian ban ngày sẽ thuộc về ta, ban đêm sẽ thuộc về nàng nàng ta, giữa hai bên không động đến nhau."

"Vậy là tốt rồi, vất vả cho ngươi quá, ta đi bế quan dưỡng thương đây ... "

Sau khi Dương Bách Xuyên dặn dò xong, hắn bước vào mật thất tu luyện.

Tình trạng hiện giờ của hắn không tốt lắm, mọi mặt đều không tốt.

Càn Khôn Đạo Nguyên đã bị phá vỡ, không có pháp lực, cộng thêm trận chiến hôm nay đã tiêu hao rất nhiều Nguyên Thần, cũng ở trong trạng thái không ổn định

Cùng với sự ra đi của Hắc Liên, tâm trạng hn rất chán nản, hoàn toàn cần phải điều trị cho thật tốt.

Sau khi đóng cửa lại, trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động và tiến vào không gian bình Can Khôn, han vẫn còn lo lắng cho Tuyết Hương.

Bước vào bình Can Khôn, hắn đã tìm thấy Tuyết Hương và chim Thần Ma trước.

Đúng lúc này, hắn nhìn thấy Tuyết Hương biến thành thân thể bản thể dài trăm mét, nằm trên bờ hồ Long Ngư, chim Thần Ma thì đang ở bên cạnh nàng ấy.

Nhìn có vẻ hai người đều đang ở trạng thái ngủ say.

Sau khi kiểm tra, Dương Bách Xuyên phát hiện trong cơ thể Tuyết Hương lúc này có một lực lượng quen thuộc và cường đại, dường như đang tiến hóa.

Mà thương thế của nàng ấy đã sớm hồi phục.

Đúng lúc này, Dương Bách Xuyên đột nhiên nhìn về phía chim Thần Ma.

Hắn hiểu ra rồi, chim Thần Ma đã cứu Tuyết Hương.

Không chỉ giúp Tuyết Hương hồi phục thương thế, mà còn giúp nàng ấy bắt đầu tiến hoa lên cấp độ mới.

Mấu chốt của việc này đương nhiên là nghĩ đến tinh huyết bản mạng của chim Thần Ma, giống như lúc chim Thần Ma đã cứu hắn trước đây, nó cũng dùng một giọt tinh huyết bản mạng để cứu hắn, đồng thời giúp hắn đột phá tu vi.

Rất rõ rang, tinh huyết bản mạng của chim Thần Ma là thứ không hề tầm thường, nếu lần này hắn không cầu xin chim Thần Ma, đoán chừng tên này cũng sẽ không ra tay cứu Tuyết Hương.

Mặc dù không biết cái giá phải trả lớn cỡ nào, nhưng xem ra chắc chắn không nhỏ.

Chim Thần Ma đã rơi vào trạng thái ngủ say, hơn nữa, trong cảm giác của Dương Bách Xuyên, khí tức của nó rất bất ổn, thậm chí sinh cơ cũng như có như không.

Thấy tình huống này, trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng hổ thẹn, hắn bèn đặt chim Thần Ma lên đá Sinh Mệnh.


Hắn mơ hồ cảm thấy lần này có thể chính là một cái trong tu luyện Niết Bàn.

Đúng như Hắc Liên nói, nhưng sau khi Hắc Liên rời khỏi biển ý thức của hắn, cảm giác như Nguyên Thần đã không còn xiềng xích, hắn trở nên khoan khoái hơn, mờ mịt cảm thấy sẽ có sự thay đổi trong tu luyện của mình.

Có vẻ như tình hình tu luyện vô cùng tồi tệ, nhưng thực ra sâu trong nội tâm hắn lại cảm thấy rằng sẽ có một máy móc đặc biệt xuất hiện.

Trong đầu hắn nhớ tới câu nói của Hắc Liên, nàng nói việc tu luyện của hắn sau này sẽ tiến triển cực nhanh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.