“Không có tác dụng."
Tuyết Hương truyền âm cho Dương Bách Xuyên, trong giọng nói không có bi thương, ngược lại rất thoải mái.
"Ngưoi ... Ngưoi thu nhỏ lại, đung phản kháng, ta thu ngưoi vao bình Càn Khôn." Dương Bách Xuyên nói.
Nếu Tuyết Hương phản kháng thì Dương Bách Xuyên không thu nàng vào bình Can Khon đưoc. Diều kien để thu vao bình Can Khôn là cảnh giới phải thấp hơn hắn.
Hiện tại cảnh giới của Tuyết Hương là Hỗn Nguyên Đạo Tiên đại viên mãn, nếu nàng không phối hợp, Dương Bách Xuyên không thu vào được.
"Đừng cố sức, ta sẽ không bỏ mặc ngươi chiến đấu một mình." Tuyết Hường gầm lên, lao về phía tên Tiên Quân đại viên mãn kia.
Dương Bách Xuyên không thể khuyên được Tuyết Hương, đành phải nghĩ cách rời khỏi nơi này. Hiện tại hắn không dùng được lệnh bài trong tay, không gian nơi này đã bị phong ấn.
Cách duy nhất là phá không gian đi ra ngoài.
Dương Bách Xuyên gầm lên, chém một kiếm về không trung.
Kiếm khí bùng nổ, tiến vào bên trong chân trời, nhưng chỉ làm không gian dao động.
Không phá được.
Trong lòng hận cực kỳ, hắn biết tên Tiên Quân đại viên mãn rao bán Tuyết Hương kia đã ra lệnh phong tỏa không gian nơi này.
Không còn cách nào khác, bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần bắt lấy tên Tiên Quân đại viên mãn kia thì có thể ép hắn ta mở không gian ra ngoài.
Tuyết Hương không còn nhiều thời gian.
Dương Bách Xuyên vô cùng sốt ruột.
Hắn đã dùng mọi cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3720505/chuong-4530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.