Chương trước
Chương sau
Cảnh Xán sốt sắng hỏi: "Xuyên Tử, chàng không sao chứ?"

Dương Bách Xuyên chảy máu miệng, được Cảnh Xán đỡ dậy: "Ta không sao."

Lạc Dương ngạc nhiên nhìn vào trong phòng, rồi mới nhìn Dương Bách Xuyên, nhưng chưa nói gì bởi nàng ta biết Dương Bách Xuyên không bị thương.

Chim Thần Ma thấy Dương Bách Xuyên bị vậy thì cười ha ha: "Ha ha ha, cười chết mất thôi, sao ngươi ngu ngốc thế nhỉ?"

Dương Bách Xuyên trừng mắt nhìn nó, rồi dẫn mấy người vào phòng. Khi chim Thần Ma nhìn thấy con lợn béo thì ngẩn ngơ, sau đó cười phá lên.

"Còn cười nữa ta nhổ sạch lông chim trên người ngươi." Dương Bách Xuyên

nói.

Ai ngờ được sinh vật U Minh đầu tiên mà hắn triệu hoán lại là thứ này cơ chứ.

Lần đầu triệu hoán hoàn toàn thất bại.

Chim Thần Ma cười xong rồi nghiêng đầu nói: "Ngươi không cần phải uể oải, không phải ngươi đã thành công hay sao? Khống chế khung xương, còn triệu hoán được sinh vật U Minh đầu tiên, đây là một khởi đầu tốt.

Tuy ... Tuy nó là một con lợn béo ... Ha ha ha ... Nhưng cũng là sinh vật U Minh ... Ha ha ha ... "

Nói xong chim Thần Ma lại cười ha ha.

"Qụa Đen, quá đáng vừa thôi, đừng có khiêu chiến ta." Dương Bách Xuyên quát lớn.

“Rồi, không cười nữa, chúng ta vào vấn đề chính. Vậy ngươi nói qua về tình hình lúc triệu hoán đi, ta phân tích giúp ngươi ... " Dưới ánh mắt muốn giết chim nhổ lông của Dương Bách Xuyên, chim Thần Ma dừng cười.

Dương Bách Xuyên bắt đầu kể lại tình huống kết nối với U Minh Cốt của mình.

Chờ hắn nói xong, chim Thần Ma mắng: "Cái đồ ngu này, U Minh giới là thế giới âm đứng ngoài tam giới, là bí mật lớn nhất tam giới, sao dễ đi vào như vậy được?

Chờ xem, sẽ có ngày ngươi phải chết vì tính tò mò của mình, to gan quá rồi đấy. May chỉ là một sợi ý thức đi vào, nếu ngươi dùng nguyên thần đi vào, bây giờ chúng ta phải đi nhặt xác cho ngươi.

Nhớ kỹ, thế giới âm U Minh không phải dễ dàng gì như ngươi nghĩ, dù muốn tìm hiểu cũng phải chờ đến ngày ngươi mạnh hơn rồi tình. Với sức mạnh bây giờ của ngươi, 1 vạn cái mạng cũng không đủ chết ... "

Dương Bách Xuyên cũng biết lần này bản thân quá hấp tấp nên không cai lại chim Thần Ma.

Chờ chim Thần Ma mắng xong, Dương Bách Xuyên mới lên tiếng: "Mắng đủ chưa? Mắng đủ rồi thì vào vấn đề chính đi, ngươi nói xem sao ta lại triệu hoán ra một con lợn béo vậy? Chẳng lẽ U Minh giới cũng có lợn hả?"

Chim Thần Ma trợn mắt nói: "Chỉ có ngươi mới nói mấy câu vô nghĩa như này, sao có thể là lợn được? Ngươi cho rằng U Minh giới là nơi nào?

Không nhìn thấy cái sừng trên trán nó hả? Sinh vật U Minh mà Cốt Yêu triệu hồi ra cũng có một cái sừng, chứng tỏ đây là sinh vật U Minh, nhưng tuyệt đối không phải lớn, nhưng nhìn đi nhìn lại nó rất giống một con lợn béo, tạm gọi là heo U Minh đi.

Dựa theo lời kể của ngươi, ta thấy con lợn này không phải loại yếu ớt gì. Nhớ lại cú bắn ngược vừa rồi đi, con lợn này chính là một tấm chắn, sau này chúng ta có thể vứt con lợn này ra ngoài để chắn đòn.

Ngoài ra ngươi chưa thử sức chiến đầu của nó đúng không, lát nữa thử chiến đấu xem, nếu là sinh vật U Minh, chắc sức chiến đấu cũng không tệ."

Nghe vậy Dương Bách Xuyên cảm thấy cũng đúng.

“Được rồi, giờ chúng ta thử sức chiến đấu của heo U Minh."

Dương Bách Xuyên thao tác U Minh Cốt, sau đó heo U Minh đi vào trong sân theo ý niệm của hắn.

Theo lời của chim Thần Ma thì han đã thành công khống chế.

Môi giới là U Minh Cốt.

Chỉ cần U Minh Cốt là pháp khí của hắn, dù hắn triệu hoán ra sinh vật U Minh nào cũng có thể khống chế được hết. Dựa vào U Minh Cốt, hắn có thể thao tác khống chế sinh vật U Minh.

Tiếp theo phải thử sức chiến đấu của heo U Minh, phải tìm một đối tượng tấn công.

Dương Bách Xuyên nhìn Cảnh Xán và Lạc Dương, cuối cùng chon Cảnh Xán, bởi vì Lạc Dương đang bị thương: "Cảnh Xán, nàng mở ra phòng ngự mạnh nhất của mình đi, ta thao tác heo U Minh thử tấn công xem có được không."

"Vâng." Cảnh Xán cũng tò mò muốn biết con lợn đến từ U Minh giới này có gì đặc biệt.

Chờ Cảnh Xán chuẩn bị xong phòng ngực, Dương Bách Xuyên mới thao tác heo U Minh tấn công Cảnh Xán.

Mặt mũi Dương Bách Xuyên đen kịt: "CMN đây là một con lợn yếu đuối."

Chim Thần Ma cười phá lên.

Cảnh Xán nghẹn đỏ mặt, sau đó bật cười.

Chỉ có Lạc Dương không cười, sắc mặt hơi kỳ quái.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.