Chương trước
Chương sau
Bởi vì nàng ta từng chứng kiến uy lực của thần thông Thập Nhị Chí Tôn.

Hai mắt Lạc Dương sáng rực, bởi vì nàng ta thấy được sự bùng nổ của Dương Bách Xuyên: "Qủa nhiên là đệ tử quan môn của sư gia, khí thế uy lực này đã vượt xa Hỗn Nguyên Đạo Tiên, bước gần đến tình tự Tiên Quân. Hiện tại tiểu sư thúc mới chỉ là Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm, tiền đồ tương lai không thể đoán trước. Năm đo sư phụ thi triển Thập Nhị Chí Tôn cũng có khí thế này."

Trong lòng cảm thán nhưng ánh mắt của Lạc Dương lại chăm chú dõi theo Bạch Cốt Yêu Hoa Nương, tìm kiếm cơ hội ra tay.

Sau đó cả người Lạc Dương chấn động, ánh sáng quanh cơ thể chói gấp 5 lần.

Thanh kiếm lơ lửng treo trên không, sáu phi kiếm bay vòng quanh nàng ta, nàng ta chuẩn bị dùng Ngự Kiếm chi thuật.

Thần hồn cang cường đại thì cang khong chế được nhiều ngự phi kiếm, thân là đệ tử Kiếm Tiên, thiên phú của Lạc Dương không tệ, nàng ta có thể thao tác được 6 phi kiếm cùng lúc.

Giờ chỉ xem xem lần này tiểu sư thuc có thể đỡ được đòn tấn công của Bạch Cốt Yêu Hoa Nương hay không thôi.

Nếu có thể đỡ được, dù nàng ta không tìm thấy điểm chết của Hoa Nương thì cũng có cơ hội tấn công Hoa Nương.

Lúc này Lạc Dương nhìn chằm chằm tình hình chiến đấu.

Pháp tướng kim quang cao trăm mét của Dương Bách Xuyên lóe lên, thần thành uy nghiêm như một ngọn núi lớn, tản ra áp lực làm người sợ hãi ...

“Âm ầm ầm ... "

Pháp tướng khổng lồ của Dương Bách Xuyên vung quyền xuất chưởng, mang theo pháp tắc thiên địa, không ngừng công kích oán sát khí màu đen.

“Răng rắc ... "

Lôi đình liên tục giáng xuống, ngọn lửa bùng lên dữ dội, khí thế cực đáng sợ.

Nhưng điều làm Lạc Dương sợ hai là những đòn tấn công cường đại của Dương Bách Xuyên lại không xi nhê gì với oán sát màu đen kia.

Đúng lúc này Bạch Cốt Yêu Hoa Nương phát ra tiếng kêu thảm thiết.

"A ... Gào gào ... "

Tiếng gào thét đinh tai nhức óc.

Lạc Dương mừng thẩm, hiển nhiên Hoa Nương đã bị thương.

Dương Bách Xuyên cũng cong môi, hắn không ngờ dùng cảnh giới Hỗn Nguyên Đạo Tiên so phẩm thi triển nam thần thông Chí Tôn lại tạo ra uy lực lớn đến vậy.

Phía xa, Cảnh Xán và chim Thần Ma cũng đang quan sát.

Nghe thấy tiếng gào thét của Hoa Nương, Cảnh Xán thở phào nhẹ nhõm. Nàng ta biết chim Thần Ma bất phàm, có thể nói có thể trả lời, kiến thức sâu rộng: "Qụa Đen ... "

"Nha đầu, ngươi là nữ nhân của tên nhóc thối kia nên lão tử không so đo, nhưng đừng học cái thói vô lễ của thằng nhóc đó. Lão tử là chim Thần Ma đứng đầu tam giới, ngươi có thể gọi ta là chim Thần Ma đại nhân, cũng có thể gọi là Điểu Gia, nhưng đừng gọi Qụa Đen. Lão tử rất ghét tên này." Cảnh Xán vừa gọi một câu Qụa Đen đã làm chim Thần Ma tức giận, ngắt lời Cảnh Xán.

“Rất xin lỗi, rất xin lỗi, ta ... Ta nghe Xuyên Tử gọi ngươi như vậy nên mới ... Vậy ta gọi ngươi là chim Thần Ma đại nhân nhé!" Cảnh Xán vội vàng xin lỗi chim Thần Ma. Hiện tại nàng ta là người có tu vi yếu nhất trong mấy người nên trong lòng cảm thấy hơi tự ti.

Cung đung, tu vi của Cảnh Xán vẫn chỉ là Đại Lạ.

Chim Thần Ma vừa lòng gật đầu: "Vậy mới đúng, tuy bây giờ ngươi là nữ nhân của tên nhóc thối kia nhưng yên tâm, lão tử khẳng định đối xử với ngươi tốt hơn tên đó. Có gì nói đi, ngoài ra ngươi cũng đừng tự ti, lão tử biết ngươi cảm thấy lo lắng khi tu vi thấp hơn tên nhóc đó, thiên phú của ngươi không tệ, sau này chăm chỉ tu luyện sẽ thành công."

Cảnh Xán nghe thấy đánh giá của chim Thần Ma thì vui vẻ: "Thật sư?"

"Tất nhiên, lão tử là chim Thần Ma đứng đầu tam giới đấy, sao có thể nhìn lầm được?" Chim Thần Ma kiêu ngạo nói.

"Vâng, ta tin tưởng chim Thần Ma đại nhân." Sự tôn trọng của Cảnh Xán khiến chim Thần Ma vô cùng sảng khoái.

"Sau này đi theo ta tu hành, tuyệt đối giúp ngươi một bước lên trời."

"Cảm ơn chim Thần Ma đại nhân." Cảnh Xán vội vàng cảm ơn, cho dù nàng ta không quá hiểu biết vè chim Thần Ma nhưng cũng cảm nhận được sự bất phàm của nó, đôi khi trực giác của nữ nhân rất mạnh.

Nói cảm ơn xong, Cảnh Xán cũng không quên hỏi chuyện quan trọng, nàng ta rất lo lắng cho Dương Bách Xuyên: "Chim Thần Ma đại nhân, ngài nói xem Xuyên Tử có thể thang được khong? Nhìn qua thì Bạch Cot Yeu đang yeu thế hơn Xuyên Tử."

"Đâu dễ ăn như vậy, lực lượng bộc phát lần này của Dương Bách Xuyên không tệ, nhưng muốn giết được Bạch Cốt Yêu thì còn kém xa, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Chỉ cần tên nhóc đó đừng nghẻo trong tay Bạch Cốt Yêu là ta đã thắp hương khấn vai rồi, Bạch Cốt Yeu kia không hề tam thường, không thể coi thường nó được." Chim Thần Ma nói.

Cảnh Xán: "Vậy nếu có thêm Lạc Dương thì sao? Tu vi của Lạc Dương là Tiên Vương."

“Cộng lại cũng không đủ, Lạc Dương cũng chỉ là Tiên Vương sơ phẩm, Bạch Cốt Yêu này rất cổ quái, không giống tiên nhân hay yêu tu tầm thường, trừ khi ... ” Nói đến đây chim Thần Ma ngừng lại.

Cảnh Xán vội vàng hỏi: "Trừ khi gì cơ?"

"Trừ khi ... Haizz, có khó khăn cũng có nguy hiểm, không biết nàng ta có nguyện ý hay không, phải nhìn xem đã, lát nữa rồi nói tiếp." Chim Thần Ma nói xong lại nhìn về bên kia.


Hắn không ngờ một đòn này của Hoa Nương lại mạnh đến thế, nếu không phải trên người hắn có phòng ngự cường đại, chắc chắn hắn sẽ bị thương.

Lạc Dương: "Tiểu sư thúc, ngươi thu pháp tướng lại đi."

Dương Bách Xuyên lập tức cảm nhận được kiếm khí vô tận bùng phát phía sau lưng, hắn biết Lạc Dương đang phát lực. Không kịp nghĩ nhiều, dù sao pháp tướng của hắn cũng sắp tan vỡ, lập tức thu lại hóa thành độ cao như người bình thường.

Khi nhìn thấy cảnh tượng phía sau, Dương Bách Xuyên cũng phải trợn tròn mắt, sáu thanh kiếm khổng lồ, mỗi thanh kiếm dài trăm trượng đang treo trên trời cao.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.