Lúc này, Hoa Nương đã mặc áo choàng trắng như tuyết, đội mũ phượng trên đầu.
Xinh đẹp như một nữ vương!
Hai mắt chớp động mê hồn.
Hoa Nương nhìn Dương Bách Xuyên nói: "Trăm vạn bộ xương trắng đều là người phàm, trong mắt thần linh ở trên cao như các ngươi chẳng khác nào con kiến hôi, à không đúng, còn không bằng kiến hôi, có gì mà ngươi phải ngạc nhiên như vậy?"
Dương Bách Xuyên căng thẳng nhìn chẳm chằm Hoa Nương, hắn có thể nghe ra được sự oán hận từ trong lời nói của nàng.
Dương Bách Xuyên hỏi: "Rốt cuộc ngươi là ...? "
"Cốt Yêu ~" Lần này, trả lời hắn là chim Thần Ma.
Vừa rồi con quạ đen này nói gì đó rất khó hiểu, giọng điệu còn vô cùng khiếp sợ, rõ ràng đã nhận ra bản thể của Hoa Nương.
Dương Bách Xuyên thì sao?
Tất nhiên cũng hiểu được chút manh mối.
Khắp nơi đều là xương trắng, bản thể của Hoa Nương tất nhiên là Bạch Cốt Yêu.
Đây chính là đáp án mà chim Thần Ma đưa ra.
Đầu tiên, những xương trắng này quả thật là xương người, thế nên trước khi chết Hoa Nương chính là Nhân tộc, hơn nữa có vẻ nàng ta là người phàm? Cũng tức là đống xương trắng ở đây lúc còn sống cũng là người phàm.
Nghĩ như vậy, trái tim Dương Bách Xuyên như run lên, đột nhiên trong đầu hắn lóe lên một suy đoán, lẽ nào đống xương trắng này ...
Nếu đã có hàng trăm vạn xương cốt, đều là người phàm, mà Hoa Nương cũng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3719597/chuong-4492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.