Nhưng nàng ta đường đường là một Ma Thần, sao có thể cúi đầu trước một con kiến?
Khoảng mười phút sau ~ "Xin...... xin ngươi dừng lại ~"
Ý thức Thần Ma cuối cùng cũng cầu xin tha thứ, trứng Côn Bằng gây tổn thương lên ma hồn của nàng ta ngoài sức tưởng tượng.
"Ngươi nói cái gì? Tiểu gia ta không nghe thấy." Dương mỗ nhếch miệng cười. "Cầu xin đại thần dừng lại, ta sẽ ra tay với ngài nữa, ngài mới là đại thần." Ý thức Ma Thần mang theo sự tức giận mà lớn tiếng cầu xin tha thứ.
"Ha ha ha~ Ngươi cúi đầu sớm một chút thì chẳng phải sẽ không chịu đau đớn thế này sao?" Dương mỗ nhân từ mỉm cười, trong lòng hơi động thu lại trứng Côn Bằng.
Tuy nhiên, hắn vẫn luôn chú ý đến ý thức Ma Thần, chỉ cần nàng ta dám có hành động khác thường, hắn sẽ lập tức trấn áp nàng ta.
Một hồi lâu sau, ý thức Ma Thần trong người Lạc Dương vẫn không có động tĩnh gì, trực tiếp ngã xui lơ trên mặt đất.
Nhưng Dương Bách Xuyên cũng không dám lơ là ý thức Thần Ma, đề phòng nàng vùng dậy đả thương người khác. Hắn không biết ý thức Thần Ma có những thủ đoạn gì nên phải thận trọng, nghĩ đến việc phải đề phòng như thế suốt một đêm, trong lòng Dương Bách Xuyên không khỏi phiền muộn.
Cho nên hắn hỏi chim Thần Ma có cách nào không?
Sau này không thể cứ tới tối mỗi ngày đều canh chừng ý thức Ma Thần như thế được?
Lần này chim Thần Ma thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3717884/chuong-4477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.