Chương trước
Chương sau
"Âm"

Cứ tầm mười lăm phút lại vang lên tiếng nổ rền trời. Thậm chí Dương Bách Xuyên còn cảm nhận được mặt đất rung chấn liên hồi. Hắn đưa mắt nhìn quanh, quan tài máu vẫn luôn lơ lững giữa không trung lại đang từ từ rơi xuống, đồng thời, quả trứng côn bằng cũng ngừng xoay tròn, lúc này trông nó chẳng khác nào một đứa trẻ căng da bụng, chùng da mắt, nghiêng ngả sắp đổ. Thấy vậy, Dương Bách Xuyên vội vàng phất tay, thu trứng côn bằng về.

Khi về tới lòng bàn tay hắn, trứng côn bằng đã khôi phục dáng vẻ bình thường, chẳng qua thoạt nhìn bên ngoài vỏ trứng có thêm minh văn đang phát sáng.

Chim Thần Ma không kiềm được, nói: "Xem ra chuyến này trứng côn bằng. được lợi lớn rồi, sau khi hấp thu sức mạnh từ quan tài máu, hẳn là chẳng bao lâu nữa nó sẽ phá vỏ chào đời thôi?"

"Thế chừng nào trứng côn bằng sẽ phá vỏ?" Dương Bách Xuyên hỏi.

"Thần vật cỡ này muốn chào đời còn phải xem thời thế và cơ duyên, mà thằng nhóc nhà ngươi sốt ruột làm chi. Đừng nói chuyện này nữa, mau đi xem thử trong tình hình trong quan tài máu thế nào đi. Hiện toàn bộ sức mạnh của đại trận đã bị trứng côn bằng hấp thu sạch, khả năng cao là nó sẽ bỏ trốn bất cứ lúc nào đấy. Nếu không có gì bất ngờ xảy thì ta dám chắc lối ra của nơi này nằm ngay trong lòng quan tài máu. Còn nữa, để đề phòng bất trắc thì nhớ giữ kỹ trứng côn bằng vào. Không còn nghi ngờ gì nữa, trứng côn bằng chắc chắn là khắc tinh của quan tài máu, hay nói đúng hơn là khắc tinh của sinh linh trong quan tài, thế nên chỉ cần ngươi cầm trứng côn bằng trong tay sế có thể áp chế được nó.

Gà rù à, ta khuyên ngươi một câu, nếu có thời gian thì nhớ nghiên cứu minh văn trên vỏ trứng côn bằng, đó là minh văn Đại Đạo hàng thật giá thật đấy, dù thằng nhóc nhà người đọc không hiểu, nhưng chỉ cần tập vẽ lại thôi cũng mang tới lợi ích cực lớn cho ngươi rồi đấy. Chắc ngươi cũng nhìn thấy uy lực mà trứng côn bằng bày ra ban nấy rồi nhỉ, nhờ minh văn được truyền thừa của côn bằng đấy, thứ ấy ghê gớm lắm, sau này đừng để người khác dễ dàng nhìn thấy trứng côn bằng, bằng không thằng nhóc nhà ngươi sẽ bị người đuổi giết đó." Hiếm được một lần chim Thần Ma chịu nghiêm túc giảng giải về minh văn trên vỏ trứng côn bằng cho họ Dương nghe.

Dương Bách Xuyên nghiêm túc lắng nghe chim Thần Ma nói, thỉnh thoảng còn gật đầu tỏ vẻ đã nhớ kỹ. Kỳ thật, từ lần đầu tiên nhìn thấy trứng côn bằng, hắn đã có cảm giác minh văn trên vỏ trứng không hề tầm thường, chỉ là tới tận bây giờ vẫn chưa một lần có suy nghĩ đào sâu, càng miễn bàn tới chuyện nghiên cứu để sở hữu uy lực khổng lồ tới vậy.

Mặt khác, minh văn trên trứng côn bằng luôn ở trạng thái ẩn giấu, không phải thứ có thể nhìn thấy bất cứ lúc nào. Thế nên hiện tại Dương Bách Xuyên chỉ đành nghĩ khi nào tìm thời gian trò chuyện với ý thức của trứng côn bằng, xin nó cho hắn nghiên cứu kỹ càng một phen. Nếu chim mất dạy đã nghiêm túc dặn dò, chứng tỏ đó là thứ tốt.

"Minh văn này thật sự lợi hại như vậy hả?" Có điều, họ Dương vẫn hỏi lại chim Thần Ma cho chắc.

Chim Thần Ma mắng: "Nói nhảm, đó là truyền thừa tự nhiên của người ta, hàng gia truyền đó có biết chưa? Chứ không ngươi tưởng một quả trứng có thể mạnh tới cỡ đó thật hả. Minh văn trên vỏ trứng không chỉ có thần lực của côn bằng, mà còn ẩn chứa sức mạnh Thiên Địa của Đại Đạo, ngươi có thể hiểu đơn giản là pháp tắc, nhưng là pháp tắc Thiên Đạo đẳng cấp nhất thế giới, là Đại Đạo.

Mặt khác một khi côn bằng phá vỏ chào đời, minh văn trên vỏ trứng cũng sẽ biến mất, không bao giờ xuất hiện nữa. Thế nên thăng nhóc nhà ngươi nhất định phải năm lấy cơ hội này đó. Sau khi hấp thu sức mạnh quan tài máu, chắc hẳn chẳng bao lâu nữa sẽ đến lúc nó phá vỏ, lỡ một ngày nào đó, kỳ tích xuất hiện, côn bằng chào đời, vậy thì thằng nhóc nhà ngươi có muốn cũng chẳng còn cái để xem"

Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ ý đã biết, sau đó bước vội về phía quan tài máu. Quan tài máu lúc này đã không còn tản ra hơi thở ki người khác phải khiếp sợ, thoạt nhìn chỉ là một chiếc quan tài làm từ huyết ngọc. Có điều, xung quanh quan tài máu cũng có rất nhiều hoa văn hình thành tự nhiên, có lẽ là tượng trưng cho sức mạnh nào đó.

Chim Thần Ma thấy vậy cũng phải thốt lên kinh ngạc: "Hóa ra quan tài máu này được chế tạo từ huyết ngọc Hoàng Tuyền, thứ tốt đó, mỗi cái quan tài máu này thôi đã là một bảo vật vô giá rồi."

"Huyết ngọc Hoàng Tuyền là cái gì? Trên đời này thật sự có Hoàng Tuyền hả?” Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma nói vậy thì vội hỏi lại.

"Đương nhiên là có rồi, theo truyền thuyết thi trước khi tiến vào luôn hồi, linh hồn sẽ phải đi qua một con đường quanh co khúc khủy, đoạn đường đó được gọi là Hoàng Tuyền lộ, trên đường có một dòng sông tên Hoàng Tuyền, và đó cũng là đoạn đường nguy hiểm nhất, đã từng cắn nuốt vô số cường giả, về lâu về dài nước sông cũng nhuốm màu máu...

Trong Hoàng Truyền có một loại tài liệu luyện khí không có trên thế gian, đó là huyết ngọc đã thâm nhiễm máu Thần Ma, tục xưng huyết ngọc Hoàng Tuyền. Quan tài máu được tạo thành từ tài liệu đẳng cỡ này không chỉ hấp thu được máu huyết, thần hồn, mà còn có thể tăng cường pháp lực của người dùng nó tu luyện...

'Thật không ngờ ở nơi này lại có quan tài máu Hoàng Tuyền, có điều trông không giống quan tài máu Hoàng Tuyền thuần khiết, mà chỉ thêm chút huyết ngọc Hoàng Tuyền thôi. Cũng đúng, nếu đây là quan tài máu hoàng tuyền chân chính, có lẽ hôm nay trứng côn bằng chẳng áp chế nổi nó đâu. Nhưng vầy cũng đã rất phi thường rồi, nếu đưa thứ này cho quỷ tu tu luyện, chắc chắn sẽ làm ít công to, tu vi thăng tiến cực nhanh, xem như là chí bảo của ma đạo và quỷ đạo. Ngoài ra nó cũng là một bảo vật tiên thiên, xét về mặt nào đó đã vượt qua cả Tiên khí cực phẩm, lần này thăng nhóc nhà ngươi kiếm bộn rồi." Chim Thần Ma chép miệng nói.

Dương Bách Xuyên là người trái đất, từ nhỏ đã mưa dầm thấm lâu, luôn cho rằng thứ như quan tài sẽ mang tới vận xui, vì vậy dù chim Thần Ma có ca tụng nó lợi hại cỡ nào, hắn cũng chẳng nghe lọt, kiên quyết không đồng ý.

Chuyện hắn quan tâm lúc này là thứ nằm trong quan tài máu đó, chính xác hơn là, rốt cuộc Lạc Dương có ở trong đó không? Liệu có đúng như những gì chim Thần Ma đã nói, Lạc Dương là một Ma Thần chuyển kiếp? Và trong quan tài máu có manh mối để họ rời khỏi nơi này không?

"Gà rù nhà ngươi ngây ra đó làm gì? Mau mở quan tài đi." Chim Thần Ma thúc. giục Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, bất ngờ tung chưởng đánh vào cạnh của nắp quan tài.

"Âm"

Sau một chưởng chẳng tốn bao nhiêu sức lực, nắp quan tài dễ dàng bị lật mở. Bởi vì sức mạnh của chính nó đã bị trứng côn bằng hấp thu cạn, thế nên có thể một chưởng mở nắp cũng chẳng có gì lạ.

Việc đầu tiên Dương Bách Xuyên làm là nhìn thẳng vào bên trong quan tài máu. Khác xa với những gì hắn tưởng tượng, sau khi nắp quan tài bị dời đi, không có bất cứ cương thi hay mãnh thú ồ ạt nhảy ra cả, trái lại vô cùng im ắng. Khoảnh khắc Dương Bách Xuyên nhìn rõ khung cảnh bên trong quan tài, cả người hắn bỗng sững lại.

Đúng là có một cô gái đang nằm bên trong quan tài, và thứ khiến trái tim hắn rung động đương nhiên không gì khác ngoài dung nhan mỹ miều của cô gái ấy.

Hắn từng gặp rất nhiều mỹ nữ, Tuyết Hương, Cảnh Xán, thậm chí là hình chiếu nguyên thần của sư nương Thiên Hồ, ai ai cũng đều sở hữu vẻ đẹp tuyệt trần. Thế mà cô gái nằm trong quan tài kia lại mang trên mình gương mặt mà theo cảm nhận của Dương Bách Xuyên là không thua kém gì những người hắn kể trên, thậm chí là có phần hơn.

Chỉ là đôi mắt cô gái nằm trong quan tài máu vẫn luôn nhắm nghiền, không giống như một người còn sống.

Đừng nói là chết rồi nha? - Dương Bách Xuyên nghĩ thầm.

Hắn đứng trước cỗ quan tài, trợn mắt nhìn hồi lâu, nhưng cô gái trong quan tài vẫn nằm im bất động.

Tất nhiên lúc này hắn chưa xác định được liệu đây có phải Lạc Dương mà bọn họ muốn tìm hay không, bèn lớn tiếng gọi nhóm Đinh Hòa Bình đang đứng phía xa: 'Lão Đinh, lại đây."

Cứ để nhóm lão Đinh tới xem thử là biết ngay có phải Lạc Dương hay không thôi. Hiện tại, minh văn của ma trận đã bị trứng côn bằng phá hủy, vì vậy họ có thể lại gần mà không gặp bất cứ nguy hiểm gì.

Hô xong, Dương Bách Xuyên lại quay sang hỏi chim Thần Ma: "Qua này, ngươi nhìn thử xem có đúng là người đó chết rồi không? Có khi nào là do bị trứng côn bằng đè nên mới vậy không? Nếu là bị đè chết thật, vậy thì không ổn đâu, đến lúc đó ta biết ăn nói sao với nhị sư huynh đây."

Chim Thần Ma mở miệng đáp: "Nhãi ranh, ngươi nghĩ hơi xa rồi, dù ngươi có chết nàng ta cũng hãy còn sống nhăn đấy, có thấy hoa văn trên ấn đường của nàng ta không? Hiện tại, ông đây có thể khẳng định trăm phần trăm rằng nàng ta chính là ma thần chuyển kiếp, nguyên nhân vẫn chưa tỉnh lại có thể là do bị trứng côn bằng đàn áp, cưỡng chế hấp thu sức mạnh.

Một khả năng khác là chuyện ngươi lôi trứng côn bằng ra đã vô tình cắt ngang quá trình dung hợp của ả, hiện vẫn chưa thể xác định chính xác rốt cuộc. nàng ta đã hoàn thành quá trình dung hợp ma hồn, hoàn toàn biến thành ma thần chưa.


"Âm... Tiếng nổ rung trời vang lên, Dương Bách Xuyên bị sóng xung kích hất văng ra ngoài, té nhoài trên đất, quả trứng côn bằng trong tay lại lơ lửng giữa không trung,

trên vỏ trứng hiện chỉ chít minh văn ánh vàng đang tỏa ánh hào quang rạng rỡ.

"A... Gừ... Tiểu bối, muốn chết... AI" Giọng nữ đầy tức giận vang lên, xen lẫn trong tiếng mắng chửi là tiếng kêu thảm thiết.

Dương Bách Xuyên lập tức ngoái đầu lại, thấy ánh sáng vàng tỏa ra từ trứng côn bằng đang chiếu thẳng vào người cô gái ngồi trong quan tài máu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.