Chương trước
Chương sau
Lúc này Bảo Thuận Quang lên tiếng: “Không đúng chủ nhân, chúng ta... những minh văn huyết quang tản ra dưới chân hình như đang hấp thụ tinh khí của chúng

ta...

Bảo Thuận Quang vừa dứt lời đã khiến tất cả mọi người đều run lên, nhao. nhao phóng tâm thần để cảm nhận, quả nhiên mặc dù vô cùng yếu ớt, nhưng đúng thật là đang hấp thụ tỉnh khí của bọn họ.

“Mọi người thử xem có thể chống lại không?” Dương Bách Xuyên nói, sắc mặt cũng khó coi. Đầu tiên hắn thử chống lại sức mạnh minh văn trong vô hình đang hấp thụ tinh khí, kết quả lại không hề có tác dụng.

Đây là sự cướp đoạt tản ra từ trong không khí, hoàn toàn không thể ngăn cản được.

Mặc dù vô cùng yếu ớt, nhưng quả thật tinh khí trên người đang bị ăn mòn.

Vô cùng tà môn.

“Không có tác dụng, đây là cách nước ấm luộc ếch chúng ta không ngăn cản được. Theo tốc độ này, tạm thời có thể không sao, nhưng thời gian dần trôi qua,

kết cục của chúng ta sẽ đều bị hấp thụ hết tinh khí sức sống trên người rồi biến thành xác khô giống Biên Long.” Bảo Thuận Quang nói.

“Không thể cứ chờ đợi như vậy, nhất định phải nghĩ cách, thay vì nói là nước ấm luộc ếch, chẳng bằng nói là tự sát mạn tính.”

“Bây giờ xem ra nguồn gốc của sự quỷ dị chính là quan tài máu kia, chúng ta không thể chờ chết, mọi người cùng nhau công kích quan tài máu thử xem.” Hình Uyên Minh nói.

Nghe Hình Uyên Minh nói, Dương Bách Xuyên cũng không khỏi gật đầu, nhưng cái chết thê thảm của Biên Long vừa rồi vẫn rõ mồn một trước mắt, không

thể làm bừa.

Chọc vào quan tài máu, quỷ mới biết liệu mọi người có bị xử lý trong nháy mắt không?

Tà tính quá rồi!

“Mọi người đợi đã, để ta nghĩ cách xem.” Sau khi nhìn mọi người, Dương Bách Xuyên tiến lên mấy bước, đến bên mép đồ án minh văn hình tròn, đương nhiên hắn chưa dám tới gần đồ án minh văn.

'Tất cả mọi người hoàn toàn mù mịt đối với nơi này, đều không nhìn ra chỗ khác biệt gì, cũng may bên cạnh hắn còn có chim Thần Ma.

Nhìn chỗ quan tài máu, Dương Bách Xuyên truyền âm hỏi chim Thần Ma: “Quạ đen, nơi này là chuyện gì vậy? Đồ án minh văn, quan tài máu đều có điều quỷ dị gì? Tất cả bọn ta đều cảm thấy tinh huyết trong người đang bị ăn mòn, bây giờ có cách gì không?”

Hắn hỏi một lúc mấy câu liền, đợi chim Thần Ma trả lời.

Thế nhưng câu hỏi đã hỏi xong, nhưng lại không nhận được câu trả lời của chim Thần Ma.

“Qua đen!”

Vẫn không đáp lại.

“Chim lắm lông...?” Dương Bách Xuyên tức giận. Võ một cái lên đầu chim Thần Ma.

'Tên này ngồi trên vai ngủ gật, nhưng không nói chuyện, Dương Bách Xuyên vẫn biết nó nghe thấy hắn truyền âm, bây giờ lại không biết đang ra vẻ cái gì.

“Gà yếu... Gà yếu, gà yếu... Cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng vừa lên tiếng lại là mắng chửi.

“Bớt nói nhảm, mau nói, cục diện này phá giải thế nào?” Dương Bách Xuyên truyền âm hỏi chim Thần Ma.

“Có phải tên gà yếu mi đã quên mất chuyện gì rồi không? Muốn hỏi lão tử thì lấy thái độ ra, lấy thành ý ra! Nếu không miễn bàn, hơn nữa... quả thật lão tử biết tình hình ở đây, nhưng chính là không nói cho mil”

Lúc này chim Thần Ma nói chuyện rất sôi máu, trong ngoài lời nói đều đang nhắc nhở có phải Dương Bách Xuyên đã quên mất điều gì rồi không...

Trong lòng Dương Bách Xuyên rất tức giận, ước gì bóp chết con chim lắm lông này.

Nhưng mà cuối cùng hắn cũng nhớ ra, lúc trước từng đồng ý chim lắm lông này phá giải trận pháp Ma Long thì sẽ thưởng một viên Tiên đan Kim Nguyên Đại La, hình như đúng là đã quên thật.

Hiểu bản tính của tên này, Dương Bách Xuyên lật tay xuất hiện một viên Tiên đan Kim Nguyên Đại La, nói: “Cho ngươi, xem dáng vẻ nhỏ mọn của ngươi kìa, tiểu gia cũng đâu có nói không cho ngươi.”

“Ha hai! Tiểu tử mi tinh hơn bất cứ ai, sau này giao dịch với mi thì một tay đưa tiền, một tay đưa hàng, nếu không lão tử chịu thiệt rồi.” Chim Thần Ma cười ha ha, vừa há miệng đã trực tiếp nuốt chửng Tiên đan Kim Nguyên Đại La.

Dương Bách Xuyên trợn to mắt nói: “Ngươi... Ngươi không sợ no chết

Mẹ nó phải biết rằng đây là Tiên đan Kim Nguyên Đại La đấy, cơ thể nhỏ bé của chim lắm lông lại trực tiếp há miệng nuốt chửng, không sợ bạo thể chết sao?

Hắn dùng một viên cũng sẽ tăng một cảnh giới tu vi nhỏ, nhóm Đỉnh Hòa Bình cũng từng dùng, tất cả đều đột phá tu vi, đủ để chứng tỏ uy lực của Tiên đan Kim Nguyên Đại La.

“Nói!” Dương Bách Xuyên lật tay, đưa viên Tiên đan Kim Nguyên Đại La cuối cùng cho chim Thần Ma. Hắn phục tên này rồi, cũng biết chim lắm lông có đức hạnh gì, nên dứt khoát lấy viên Tiên đan cuối cùng ra cho nó, đỡ cho con chim lắm lông này cứ nhớ nhung mãi.

“Ha ha! Này còn tạm được..."

Chim Thần Ma cười ha ha, lại nuốt viên thứ hai.

“No chết ngươi!” Dương Bách Xuyên mắng, hắn thật sự phục chim lắm lông rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.