Chương trước
Chương sau
Nhất định là phải tiến vào, nhưng cũng không thể cứ đi mù quáng được, vậy nên Dương Bách Xuyên và Bảo Thuận Quang bắt đầu bàn bạc...

Ba ngày sau, cuối cùng hai người cũng đưa ra được kết luận.

Quyết định để Bảo Thuận Quang chỉ đạo trong trận pháp, Dương Bách Xuyên thì sẽ tìm hung cát trong 28 chòm sao, phối hợp với mọi người cùng vào trong đại trận chòm sao, tiến tới vùng trung tâm.

Hai người phân công rõ ràng, cũng phát huy sở trường của mình.

Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng hiểu trận pháp, nhưng trận pháp của hắn học lúc ở Tu Chân Giới. Mặc dù có thay đổi thì bản chất vẫn như nhau, nhưng ở Tiên Giới thì vẫn có rất nhiều thứ biến hóa, vậy nên hắn để trận pháp sư là Bảo Thuận Quang chủ trì vào trận còn hắn sẽ tìm hiểu 28 chòm sao, chỉ phụ trách tìm, phân biệt hung cát trong một tượng.

Những người khác cũng không hiểu trận pháp nên chỉ phụ trợ. Nếu có gì xảy ra thì mọi người sẽ cùng đối phó. Sau khi bàn xong, Dương Bách Xuyên chuẩn bị bắt đầu.

Nhưng trước tiên, hắn thu một nghìn Quỷ Tiên của Mông Điềm vào trong không gian bình Càn Khôn.

Bởi vì khi vào đại trận chòm sao, nhiều người quá cũng không phải chuyện tốt, đôi khi người đông càng dễ loạn, hơn nữa Dương Bách Xuyên không hy vọng một nghìn Quỷ Tiên này sẽ bị hao hụt.

Chỉ để lại Mông Điềm bên cạnh, hiện tại Mông Điềm là đệ tử thứ tư của hẳn, Dương Bách Xuyên rất xem trọng đệ tử quỷ tiên có cấp bậc Đại La này. Để Mông Điềm đi cạnh hắn vào trong đại trận chòm sao, cũng xem như rèn luyện.

Còn lại là Tuyết Hương, Đinh Hòa Bình, Biên Long, Diêu Bất Ngôn, Bảo Thuận Quang, Huỳnh Uyên Minh và Kim Quy đại tiên.

Trong số những người này chỉ có Kim Quy đại tiên là Đại La đại viên mãn, cũng là người yếu nhất. Vốn dĩ Dương Bách Xuyên cũng định thu Kim Quy đại tiên vào không gian Càn Khôn để bảo vệ, nhưng lão rùa này lại nhất quyết từ chối, theo như ông nói thì tu vi đang ở bình cảnh cần phải đột phá, nếu như trốn đi thì chẳng khác nào con rùa đen, chứ không phải là Kim Tiên nữa rồi.

Tu hành cần mạo hiểm, mạo hiểm có nghĩa là cơ duyên. Mà cơ duyên lại bằng với tài nguyên tu luyện và đột phá bình cảnh.

Trong con đường tu luyện, nếu sống dưới sự che chở của người khác thì sẽ không bao giờ trưởng thành được, Ở một góc độ nào đó thì là đang hại bản thân mình.

Dương Bách Xuyên ngẫm lại, cảm thấy lão rùa này rất có lý, hắn cũng quyết định, con đường tu luyện sau này của hắn cũng nên dựa vào rèn luyện, người thân bạn bè bên cạnh cũng vậy.

Nếu không thì chẳng khác nào hại bọn họ.

Tính toán thời gian, đệ tử Vân Môn ở Tu Chân Giới chắc cũng có người phi thăng lên Tiên G lúc trước Dương Bách Xuyên còn lo lắng, nhưng sau khi nghe Kim Quy tiên nhân nói, hắn cho rằng là phúc, họa hay là cơ duyên thì cũng nên để bản thân đi rèn luyện, hắn không thể can thiệp vào con đường tu luyện của bọn họ, nếu không thì họ sẽ không bao giờ mạnh lên được, không có tu vi cường đại thì sớm muộn gì cũng sẽ chịu thiệt.

Nếu như hắn đã dẫn dắt bạn bè người thân theo con đường tu luyện, đây cũng là sự lựa chọn của bản thân họ, có một số may mắn, bất hạnh phải để họ tự ngộ ra mới tốt.

Sau này có duyên sẽ gặp lại.

Hiện tại hắn mới là một Hỗn Nguyên đạo tiên mà thôi, so với chín cảnh giới tu luyện của Tiên Giới thì hắn cũng chỉ là một con kiến nhỏ bé.

Muốn bảo vệ người thân bạn bè thì trước tiên hắn phải trở nên mạnh mẽ.

Nghĩ lại, Thiên Tiên vừa vào Tiên Giới quả thật là có nguy hiểm, nhưng chắc. chăn không bằng so với tiên nhân cao cấp.

Tiên nhân có tu vi cảnh giới càng cao thì nguy hiểm phải đối mặt lại càng nhiều.

Ngoài ra hắn muốn làm chút chuyện cho lão đầu, mặc dù không biết cụ thể lão đầu là người thế nào, nhưng chắc chản là rất mạnh, ít nhất thì lúc này là như: vậy.

Thân là đệ tử, làm chút việc cho sư phụ, Dương Bách Xuyên nghĩ đây là chuyện bình thường, nếu hắn đã quyết định giúp lão đầu thì tương lai kẻ địch của hắn sẽ là những cường giả chân chính, hoặc nói đúng hơn là kẻ mạnh trong kẻ mạnh.

Vậy nên cách tốt nhất là không qua lại với người thân bạn bè, nếu không sẽ mang tới tai họa cho bọn họ.

Ít nhất thì trước khi bản thân hắn chưa mạnh thì hắn rẽ không tìm hay tu luyện với những người ở Vân Môn.

Nếu đã dấn thân vào con đường tu luyện, vậy thì theo như hắn hiểu, mỗi người đều có một con đường mà mình muốn đi.

Trước kia ở Tu Chân Giới, hắn bảo vệ can thiệp cũng không sao, nhưng sau khi tới Tiên Giới, hắn đã hiểu sâu sắc hơn, can thiệp vào con đường tu luyện của người khác không phải là chuyện tốt.

Lúc này, ánh mắt của Dương Bách Xuyên vô cùng kiên định. “Đị ~"

Sau khi nói với đám người Bảo Thuận Quang, hắn dẫn đầu đi vào đại trận chòm sao ở trên đỉnh đầu.

Quả thật nhìn qua giống như chòm sao ở phía xa, nhưng đây cũng không phải là sao thật. Chỉ là một đại trận được hình thành bởi một loại pháp lực nào đó mà thôi, khi bọn họ bước lên phía trước, phát hiện khoảng cách cũng không xa như tưởng tượng.

Chưa tới một tiếng đồng hồ, hắn và Bảo Thuận Quang dẫn theo mọi người đi tới trước trận pháp chòm sao.

Nơi bước vào là Thanh Long phương Đông.

Lúc này, bọn họ xem như được nhìn thấy trực tiếp những ngôi sao, thật ra sau khi tới gần mới phát hiện đây là những quả cầu khổng lồ được hình thành từ những năng lượng, bắt chước theo hình dạng của ngôi sao.

Nhưng khi nhìn thấy, bọn họ vẫn rất chấn động.

Bọn họ đang đứng ở vị trí của chòm sao Thanh Long ở phương Đông, trên đỉnh cầu một trăm mét chính là chòm Giác tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, không hề chói mắt giống như trong tưởng tượng, nhìn bên ngoài giống như một khối hình cầu có đường kính trăm mét, hóa thành chòm sao Giác đầu tiên của Thanh Long ở phương Đông.

Cũng giống như trong suy nghĩ, mọi người cảm nhận được sự tồn tại của lực lượng kết giới cường đại.

Huỳnh Uyên Minh tò mò bay về phía trước, nhưng ngay sau đó chòm sao Giác lóe lên, Huỳnh Uyên Minh bị một tia ánh sáng đánh trúng, nhanh tới mức mọi người không kịp phản ứng.

SmzP `. “Phụt ~"

Huỳnh Uyên Minh hét lên đau đớn, hộc máu rồi bay ngược ra xa mấy trăm mét.

Sau đó được Biên Long đón lấy.

Gương mặt trở nên trắng bệch, hơi thở trên cơ thể đã yếu đi, may mà trên người Huỳnh Uyên Minh còn có thứ đồ tốt, vội vàng ăn một viên đan dược thì sắc mặt mới khá lên một chút.

Một đòn công kích suýt chút nữa đã lấy luôn cái mạng già của Huỳnh Uyên Minh.

“Lực lượng mạnh mẽ trực tiếp xông vào cơ thể phá vỡ đạo nguyên lão phu không có tiên đan gia truyền thì cái mạng này cũng đi rồi, công kích của chòm sao rất kinh khủng.”

Sau khi hồi phục, Huỳnh Uyên Minh khiếp sợ nói với mọi người.


Ngay sau đó tiên nguyên trong lòng bàn tay Bảo Thuận Quang hóa thành một lá cờ nhỏ, vung tay lên ném về phía trước.

Khi lá cờ này tiến vào chòm sao Giác, một ánh sáng bạc xuất hiện trên bầu trời, chỉ trong giây lát đã chiếm hơn nửa bầu trời đầy sao, hình thành một cái vòng tròn.

Đây chính là kết giới vô hình giữa đại trận tứ tượng, trước đó không thấy nhưng sau khi Bảo Thuận Quang chỉ ra, bọn họ đều có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Sau khi nhìn thấy kết giới ánh sáng bạc vô cùng to lớn, Dương Bách Xuyên nói với Bảo Thuận Quang: “Thanh Long ở phương Đông có chòm Giác là sừng rồng, đây thường là nơi tấn công đầu tiên, chủ hung, không thể vào, chúng ta bắt đầu từ chòm Cang hoặc là Đê, đó là vị trí Cát, có thể xem như lối để tiến vào đại trận.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.