Chương trước
Chương sau
Dương Bách Xuyên ý bảo Tuyết Hương đưa ra hắn hỏi thế giới pháp tắc Huyễn Ma.

Hai người mở mắt ra thấy vẫn còn đứng ở chỗ cũ.

Còn ở trong mắt những người khác, Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương chỉ nhắm mắt lại đứng yên tại chỗ.

Dương Bách Xuyên không kể về pháp tắc Huyễn Ma hay việc luyện hóa Huyễn Ma Châu.

Tiếp theo mọi người phải đối mặt với cung điện màu đỏ kia.

Sau khi nhất trí, bọn họ đều cho rằng cung điện màu đỏ chính là cung điện trung ương, hay còn gọi là ma điện.

Dương Bách Xuyên phá hủy thế giới ý thức Huyễn Ma, cũng tương đương khởi động trận pháp truyền tống trong cung thứ chín. Hiện tại bọn họ đã bước vào. cung điện trung tương.

Hoàn cảnh nơi này khác với chín điện khác.

Nơi này giống như một hòn đảo cô đơn lơ lửng trong vũ trụ, cũng giống như một tế đàn khổng lồ, chính giữa là một cung điện màu đỏ.

Mọi thứ nhìn vô cùng quỷ dị.

Chắc chắn đây là cung điện trung ương.

Dọc đường đi đều trải qua sinh tử, nhưng cũng may mọi chuyện đã qua. Dương Bách Xuyên là người thu được nhiều lợi nhất.

Tu vi bước vào Hỗn Nguyên, đồng thời đạt được pháp tắc Huyễn Ma. Những người khác như làm nền cho hắn vậy.

Nghĩ lại thì có hơi xấu hổ.

Nhưng cũng không có cách nào khác, thứ như cơ duyên không phải muốn là có.

“Lão Đinh, nhìn xem có phải nơi này hay không?” Dương Bách Xuyên bảo Đinh Hòa Bình nhìn xem phản ứng của linh châu.

Đinh Hòa Bình gật đầu lấy ra linh châu, miệng lẩm nhẩm, sau đó linh châu bay ra ngoài, bay vào trong đại điện màu đỏ rồi biến mất không thấy.

“Đại tông sư, Lạc Dương đại nhân ở bên trong đại điện màu đỏ kia.” Định Hòa. Bình kích động reo lên.

“Tốt quá rồi ~”

“Cuối cùng cũng tìm được.”

Ba người Biên Long cũng vô cùng vui vẻ.

Đám người đi về phía đại điện phía trước rồi dừng lại trước cửa đại điện.

Không dừng không được, bởi vì mọi người đều cảm nhận được khí ma sát cường đại tỏa ra từ đại điện màu đỏ này, hiển nhiên đây là lực lượng kết giới bảo vệ đại điện.

Xem ra không dễ đi vào.

“Mọi người quan sát xem có lối vào nào không, đại điện màu đỏ này không dễ đi vào.” Dương Bách Xuyên nói.

Hắn cũng cảm nhận được sự khác biệt của đại điện màu đỏ này, hơi thở ma sát rất mạnh, không ai biết bên trong có gì?

Càng đến cuối càng phải cẩn thận. Nơi này đã rời khỏi phạm vi Tiên giới.

Dựa theo lời dự đoán của chim Thần Ma, khả năng cao cả tòa Ma Thành này là một tòa thành hiến tế.

Có khi có người cố ý xây dựng tòa Ma Thành này, hơn nữa Mông Điềm từng nói cứ cách 900 năm thì nơi này sẽ xảy ra một lần dị động, rất nhiều ma hồn sẽ hội tụ lại ở mảnh đất trung ương, sau đó ma hồn sẽ ít đi một phần. Mấy chuyện này rất quỷ dị, cần phải cẩn thận.

“Đại tông sư, hay để ta đi lên thử?” Đinh Hòa Bình nói.

Dương Bách Xuyên lắc đầu: “Tạm thời đừng vội, đại điện màu đỏ này khác với chín đại điện khác, ta cảm thấy nó rất âm u, phải quan sát kỹ đã ”

Nhưng vấn đề là Dương Bách Xuyên phải nghĩ cách tìm hiểu nơi này rồi mới có thể xông vào.

Hắn không hy vọng có người chết ở đay. Dọc đường đi, trong ba thế lực, Vân Hỏa Các đều chết sạch trừ Cảnh Xán. Đương nhiên chuyện này cũng không thể trách Dương Bách Xuyên, chỉ có thể

trách Phương Tĩnh Thiên tự tìm đường chết.

Các điện lão và hộ vệ do Hình Uyên Minh mang đến cũng chết hết, chỉ còn lại mình ông ta.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.