Chương trước
Chương sau
"Bốn đạo khí tức đang đến từ mọi hướng ~" Hắc Liên tiếp tục nhắc nhở.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng có thể xác định cái gọi là Huyễn Ma không phải là một mà là mười chín cái, đúng như hắn đã suy đoán trước đó.

Bọn họ đã giết được mười lắm người, lúc này Hắc Liên lại nói đang có bốn người đến.

Rõ ràng suy đoán là chính xác.

Mà trong số bốn Huyễn Ma xuất hiện tiếp theo, một trong số đó chắc chắn sẽ có một Huyễn Ma Vương.

Cuộc chiến khó khăn cuối cùng đã đến.

Dương Bách Xuyên suy nghĩ trong lòng, nhưng hắn không sợ, hẳn là lúc này, hắn đã tìm được Bảo Thuận Quang, Đinh Hoà Bình, Diêu Bất Ngôn, Biên Long và Hình Uyên Minh.

Xem như là tạm thời hoàn thành được phân nửa.

Chuyện còn lại chính là tiêu diệt Huyễn Ma, đánh thức mọi người tỉnh dậy và rời khỏi thế giới ý thức Huyễn Ma này.

Trong lúc chờ đợi, Dương Bách Xuyên đã nghĩ xem Huyễn Ma sẽ xuất hiện dưới hình thái nào.

Trước đó chúng đã biến hoà thành người trong số bọn họ, thật thật giả giả quanh quẩn.

Lần này, Dương Bách Xuyên nghĩ chắc cũng như thế thôi. Trong lòng hắn cũng không quá gánh nặng. Chỉ sợ Huyễn Ma không hiện ra thôi.

"Ha ha~ Tên phế vật nhà ngươi có chút bản lĩnh đấy, cũng tốt thôi, bổn toạ cũng chơi đã rồi, tiếp theo các ngươi hãy biến mất hết đi!"

Âm thanh quen thuộc vang vọng ở bốn phương tám hướng.

Dương Bách Xuyên có thể nhận ra giọng nói này lại là giọng của Tuyết Huơng. Khoảnh khắc tiếp theo, bốn bóng người bước ra khỏi màn sương mù.

Tuyết Hương quả thực nằm trong số đó.

Đương nhiên, Dương Bách Xuyên biết đó là hoá thân của Huyễn Ma chứ không phải Tuyết Hương thật.

Về phần ba người kia, không ngờ lại không phải là người thân, mà là hình thái của bốn đạo ma khí.

Hình như Tuyết Hương là người thống trị, hoặc có lẽ Tuyết Hương là Huyễn Ma Vương, hình thái của ba đạo ma khí còn lại chính là dáng vẻ của thuộc hạ.

Tuy nhiên, ba loại khí quỷ này trong mắt Dương Bách Xuyên khác với những cái đã bị diệt trước đó.

Lúc này, hắn lại không biết tiếp theo Huyễn Ma kia sẽ tung chiêu như thế nào.

Nhưng trên người hắn có chuông Đông Hoàng, hơn nữa đã bao trùm mọi người ở trong đó nên hắn cũng không quá lo lắng.

Nghe Tuyết Hương hay còn có lẽ là Huyễn Ma lên tiếng nói chuyện, tên này đã rất nhiều lần gọi hản là phế vật, trong lòng Dương Bách Xuyên lập tức bốc hoả.

"Tiểu gia ta sẽ cho ngươi biết ai mới là phế vật."

Hắn lạnh lùng đáp lại, cũng cười nhạo lại Huyễn Ma.

"Ha ha ha...... Bổn toạ đã nói trước rồi, ngươi là phế vật, chỉ là vô số năm qua quá mức nhàm chán nên mới để tiểu tử ngươi diệt mất mấy đạo Huyễn Ma khí thôi, thế mà ngươi đã thật sự cho mình là vô địch sao? Vậy thì tiếp theo bổn toạ sẽ cho ngươi xem thử thế nào mới là Huyễn Ma đạo, một chiếc mai rùa nho nhỏ. mà thôi, vẫy ta một cái là diệt được ngươi rồi."

Những lời nói ngông cuồng, càn rỡ phát ra từ miệng của Huyễn Ma.


Hiển nhiên Huyễn Ma chỉ có một, chính là Huyễn Ma đang hoá thành Tuyết Hương trước mặt này.

Một chưởng đánh ra, Dương Bách Xuyên không dám bất cẩn, dùng hết toàn lực thúc giục chuông Đông Hoàng.

"Keng ~"

"Oang ~"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.