“Đại tông sư, ngài không sao chứ?” Đinh Hòa Bình hỏi. “Không sao, nơi này là sao vậy?”
Dương Bách Xuyên vẫn tiếp tục đánh giá hoàn cảnh xung quanh, nơi này không giống như một tòa thành ma, mà giống như một thế giới
Dù sao cũng có một chút ánh sáng, loáng thoáng thấy rõ xung quanh.
Rõ ràng là tối tăm, cũng không biết vâng sáng từ đâu ra.
Loại tình huống này làm người cảm thấy nặng nề.
Đinh Hòa Bình nói: “Chúng ta đã đến thành Ma tộc, thật ra đây cũng là lần đầu ta đến đây, chỉ biết được tình hình nơi này qua ghi chép, còn thực sự như thế nào
thì cũng không rõ lắm.
Hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước, trong điển tịch có ghi lại thành Ma tộc là một tòa trành trì bị thượng cổ đại tiên điên đảo tấn công.
Cho nên những hình ảnh chúng ta nhìn thấy đều đứng chổng ngược, đại địa dưới chân chúng ta là chỗ sâu trong đại địa. Trong truyền thuyết, thành Ma tộc có ngàn vạn tu sĩ Ma tộc sinh sống, tất cả đều bị trấn áp mai táng, theo ghi chép của
sách cổ, nếu nơi này còn có Ma tộc, vậy chắc chắn là ma hồn cổ.
Đương nhiên ngoài ma hồn cổ còn có cả sinh linh bị ma táng cùng, rốt cuộc đây là một thế giới, đồng thời cũng tràn ngập nguy hiểm, chúng ta nên cẩn thận.”
Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Lúc này nơi bọn họ đứng giống như một quảng trưởng đảo ngược.
Phía xa nhìn có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3709097/chuong-4350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.