Chương trước
Chương sau
Đỉnh Hoà Bình đưa mắt nhìn qua, nói: "Nữ tử mặc đồ đỏ kia là người của Hoả Vân Các, lão giả ở bên cạnh nàng ta chính là Các chủ của Hoả Vân Các, là một người thâm tàng bất lộ, ta đã từng gặp mấy lần nên cũng có quen biết. Người này tên là Phương Tĩnh Thiên, ông ta đã tu luyện công pháp nội liễm khí tức nào đó nên ta không thể nhìn ra tu vi của ông ta đã đến trình độ nào. Nhưng có tin đồn là tu vi của Phương Tĩnh Thiên này đã bước vào cảnh giới của Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm vào ngàn năm trước ròi, là một người không thể xem thường."

"Gòn người mặc đồ trắng bên kia mà trên cổ áo có một đoá mặt trời màu đen là người của thế lực điện Ma Đan, người cầm đầu chính là Điện chủ - Hình Uyên Minh, có tu vi Hỗn Nguyên Cảnh sơ phẩm đỉnh phong. Hai vị trưởng lão bên cạnh ông ta đều là Hỗn Nguyên Cảnh sơ phẩm, điện Ma Đan đều tu luyện Ngoại Đan, thủ đoạn công kích là dùng đan dược, đến lúc đó chúng ta vẫn phải chú ý nhiều hơn mới được."

Đinh Hoà Bình giới thiệu sơ qua cho Dương Bách Xuyên. Dương Bách Xuyên chỉ gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.

Bây giờ xem ra, hình như chỉ có một Phương Tĩnh Thiên - cao thủ Hỗn Nguyên Đạo Tiên của phe Hoả Vân Các là không thể nhìn tu vi của ông ta. Theo lời nói của Đỉnh Hoà Bình, nghe đồn là Phương Tĩnh Thiên đã đạt cảnh giới Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm vào ngàn năm trước, bây giờ có phải là Hỗn Nguyên trung phẩm hay đã đột phá đến thượng phẩm hay chưa thì không ai biết.

Cho nên, Hoắc Vân Các là phe nguy hiểm nhất, cộng thêm Cảnh Xán và hai bà lão, cộng thêm mười tên đệ tử Đại La thượng phẩm, số lượng của Hoả Vân Các là mười bốn người.

Mà phía điện Ma Đan cũng có Điện chủ là Hình Uyên Minh và hai vị trưởng lão đều là cường giả Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm, phía sau bọn họ còn có mười tên thuộc hạ của Đại La, bảy Đại La thượng phẩm và ba Đại La đại viên mãn. Mà cao thủ tu vi trên nhìn có vẻ yếu hơn một chút, nhưng trong mười tên thuộc hạ lại có ba người là Đại La địa viên mãn. Hơn nữa, Đinh Hoà Bình nói điện Ma Đan lại tu luyện Ngoại Đan, rất quỷ dị, điểm này hắn đã từng được lĩnh giáo từ tay Đông Nhan năm đó, quả thực rất quỷ dị, vẫn cần phải cẩn thận.

Một nhóm điện Ma Đan thì có mười ba người để công kích.

Còn phe cuối cùng chính là bọn họ, bọn họ được coi là phe có số lượng cao thủ nhiều nhất, ngoại trừ bốn người Đinh Hoà Bình thì tất cả đều đã đột phá đến tu vi Hỗn Nguyên Cảnh trung phẩm nhờ tiên đan Hoàng Kim Đại La mà hắn đưa, lại còn có thêm Tuyết Hương.

Tương đương là có năm cao thủ của Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm, còn lại chính là bản thân hắn và Kim Quy Tiên Nhân cùng dẫn theo mười tên thị vệ Đại La thượng phẩm, coi như là phe mạnh nhất trong ba phe thế lực.

Điều này cũng khiến Dương Bách Xuyên tràn đầy tự tin trong chuyến đi này. Người của ba phe tụ họp. "Chư vị, Đinh mỗ đã tới chậm, xin thứ lỗi ~"

Đinh Hoà Bình ngoài mặt được xem là người dẫn đội, ông ta ôm quyền đi đến chào hỏi Phương Tĩnh Thiên và Hình Uyên Minh.

"Đinh đại sư không cần đa lễ, bọn ta cũng vừa mới đến thôi ~' Phương Tĩnh Thiên của Hoả Vân Các mỉm cười nói, tỏ vẻ rất dễ gần.

Nhưng hành động này lọt vào trong mắt Dương Bách Xuyên thì những nhân vật như vậy lại càng nham hiểm, lòng dạ đầy mưu mô toan tính, ngược lại phải cẩn thận nhiều hơn.

"Ha ha~ Đinh đại sư tính toán khéo quá nhỉ, bốn vị đại sư của Tiên Minh Luyện Tạo các ngươi đều đã tiến vào Hỗn Nguyên Cảnh trung phẩm, xem ra chuyến đi này bọn ta bất ổn rồi."

Điện chủ điện Ma Đan là Hình Uyên Minh nheo mắt nhìn chằm chằm vào người Đinh Hoà Bình dò xét một lượt, lại không hề kiêng ky chút nào mà thẳng thắn nói ra tu vi của bốn người Đinh Hoà Bình.

Tất cả mọi người đều tu luyện ở thành Tiên Đan, không ai biết đến ai, lúc này, nhìn thấy tu vi của bốn người Đinh Hoà Bình thế mà đều đã đột phá đến Hỗn Nguyên Cảnh trung phẩm, điều này làm cho Hình Uyên Minh hơi kinh ngạc, ông ta bèn mở miệng châm chọc một phen.

"Ha ha ha~ Hình điện chủ cứ nói đùa, bọn ta chỉ may mắn mà thôi, mục đích của mọi người trong chuyến đi này đều là tiến vào thành Ma tộc, phải đoàn kết mới đúng, tóm lại đừng có suy nghĩ đến ý đồ khác nhiều, nếu không sẽ gặp nhiều

thua thiệt đấy." Đinh Hoà Bình cũng là một người hoà nhã, ông ta cười ha ha không mặn không nhạt nói.

Những lời này có sự khiêm tốn cũng có niềm tự hào và ý cảnh cáo ở trong đó.


Khoảng cách chỗ mọi người đang đứng cách núi lớn khoảng chừng 100 mét.

Theo lời giải thích của Đinh Hoà Bình, dưới chân ngọn núi lớn này có một huyệt động là lối vào thành Ma tộc, nhưng rất tà khí nên có rất ít người dám đi vào.

Lúc đoàn người đi về phía ngọn núi lớn, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy có người đang nhìn mình, lúc ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Cảnh Xán mặc đồ đỏ mang khăn che mặt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Đối với nữ tử mặc đồ đỏ mang khăn che mặt này, Dương Bách Xuyên cũng không khỏi có chút tò mò!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.