Chương trước
Chương sau
'Thấy Dương Bách Xuyên không sao, còn phát động công kích, vẻ mặt Cố Diệp hơi hoảng loạn, ông ta biết rõ sự mạnh mẽ của bản thân, bất cứ Đại La nào cũng đừng hòng ngăn chặn được công kích Chí Âm Chí Dương.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại chặn được. Lúc này nói không hoảng chính là giả.

Nhưng Dương Bách Xuyên không phải Đại La tầm thường, bản thân hắn tu luyện Thần đạo, sức mạnh nền tảng từ lúc bắt đầu đã mạnh mẽ hơn người khác. Hơn nữa sức mạnh của yêu thụ Quỷ Mẫu cũng không phải sức mạnh bình thường, thậm chí còn có thể sánh ngang với bất cứ lão yêu vạn năm Hỗn Nguyên nào.

Cho nên Hỗn Nguyên nhất khí của Cố Diệp hóa thành lực Chí Âm Chí Dương không thể làm Dương Bách Xuyên bị thương.

Sau khi bị Dương Bách Xuyên phản kích, Cố Diệp nhìn chín cây mây màu đỏ thẫm đều xuất hiện mặt Thụ Nhân dữ tợn, trong lòng ông ta không khỏi run lên.

Nhưng ông ta biết lúc này tuyệt đối không thể có bất cứ hoảng loạn phân tâm nào, ông ta là Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm đỉnh phong, lực Hỗn Nguyên trong người chỉ là Hỗn Nguyên nhất khí, vẫn còn cách Hỗn Nguyên nhị khí một đoạn.

Hỗn Nguyên Đạo Tiên là cảnh giới đỉnh phong về mặt sức mạnh trong cảnh giới tu luyện của Tiên Giới, lực Hỗn Nguyên sơ phẩm sẽ có nhất khí, trung phẩm nhị khí, thượng phẩm tam khí, đại viên mãn thì là Hỗn Nguyên Đại Thừa, sau đó cảnh giới tu luyện sẽ tiến vào một lĩnh vực hoàn toàn mới.

Được gọi là Hỗn Nguyên tam khí.

Nhưng giờ phút này, Cố Diệp lại cảm nhận được sức mạnh của ông ta không thể đánh bại Dương Bách Xuyên, điều này khiến trong lòng ông ta hơi lo lắng. Cố Diệp biết rõ nếu tiếp tục kéo dài, thì ông ta sẽ chịu thiệt, mất thể diện trước mặt Tiên Nhân cả thành Tiên Đan.

Thậm chí... có thể sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

Tiểu tử Dương Bách Xuyên này, đúng là khó giải quyết.

Cho nên sau khi suy nghĩ, Cố Diệp cắn răng quyết định dứt khoát, xử lý Dương Bách Xuyên, mặc dù sẽ phải trả chút giá, nhưng vẫn tốt hơn cứ xuất hiện nguy cơ

không ngừng như bây giờ.

Nếu Hỗn Nguyên nhất khí không được, vậy thì cưỡng chế thi triển sức mạnh của Hỗn Nguyên nhị khí!

Dù sao cảnh giới tu vi của ông ta đã là Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm đỉnh phong, chỉ cách cảnh giới Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm một đoạn, cưỡng chế kích thích tiềm lực đạt đến cảnh giới Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm trong thời gian ngắn không tính là khó đối với ông ta.

Trong lòng nhanh chóng nghĩ rõ ràng cái lợi và cái hại, rồi đột nhiên Cố Diệp chọc một ngón tay vào ấn đường của mình.

“AI Mới” Ngay sau đó, khí tức trên người Cố Diệp bùng lên. Hắn chửi một câu, lão bất tử đúng là liều mạng.

'Tất nhiên Dương Bách Xuyên biết lão già đang cưỡng chế thăng cấp tu vi, lúc này hắn cũng không giữ lại nữa.

Hắn biết Cố Diệp muốn liều mạng già rồi.

Sau khi chín nhánh cây mây công kích, trong lòng Dương Bách Xuyên hô lên: “Hắc Liên giúp đỡ!”

Cùng lúc thúc giục Minh Văn Đạo Phù trong tay, hắn chuẩn bị đánh một đòn Lôi Đình với Cố Diệp.

Trong lòng chợt động, thi triển Đạo Thuật Ẩn Thân.

Hóa thân thành yêu thụ Quỷ Mẫu biến mất tại chỗ, trong lòng hắn lại đang lẩm nhẩm: “Quỷ Mẫu Yêu Thân Âm Lôi Âm Sát!”

Tất cả sức mạnh bùng nổ vào giây phút này.

Đồng thời cũng nghe thấy Cố Diệp rống giận: “Hỗn Nguyên nhị khí, Nghịch Chuyển Âm Dương!”

Cả người Cố Diệp bùng lên vạn chùm sáng nhức mắt.

Lúc này, chín nhánh cây mây của Dương Bách Xuyên đã va chạm vào ánh sáng nhức mắt của Cố Diệp, biến thành bụi phấn.

Cố Diệp liều lĩnh cưỡng chế thăng cấp tu vi đến cảnh giới Hỗn Nguyên trung phẩm, sức mạnh mạnh mẽ gấp mười lần, trong phút chốc lực Hỗn Nguyên bùng nổ đã đánh nát chín nhánh cây mây của Dương Bách Xuyên.

Lập tức, ông ta cười ha ha ha: “Tiểu tử, xem bổn tọa xé vụn ngươi!”

Trong tiếng cười điên cuồng, Cố Diệp lại thấy hóa thân yêu thụ Quỷ Mẫu của Dương Bách Xuyên biến mất tại chỗ, lập tức cảm thấy không ổn.

Ngay sau đó, tiếng nói lạnh băng vang lên sau lưng ông ta: “Ai xé vụn ai còn chưa chắc đâu!”

“Ngươi... Hỗn Nguyên tại thiên, nhị khí ngất trời!” Nghe thấy tiếng nói của Dương Bách Xuyên vang lên ở sau lưng, Cố Diệp lập tức cảm thấy không ổn, không hề nghĩ ngợi mà thúc giục sức mạnh toàn thân.

Âm ầm ầm!

Nhưng lúc này nhánh cây mây chỉ chít được Âm Lôi bao phủ xuất hiện từ bốn phương tám hướng quấn quanh người ông ta, sau đó sát khí mạnh mẽ trên mặt đất lao thẳng tới hai chân ông ta.

Trước mắt một ngọn lửa màu xanh bùng cháy trước mặt ông ta, càng ngày càng to, phút chốc đã thiêu hủy Hỗn Nguyên nhị khí bảo vệ bên ngoài thân thể

của ông ta.

“Phập!” Nó bay thẳng vào ấn đường.

“A... Ngươi... Sao có thể... có thể!!”

Cố Diệp kêu thảm thiết, chưa nói hết câu đã mất ý thức, bởi vì một cây mây.

Lưu Ly đã trực tiếp đâm xuyên đầu ông ta rồi tiến vào biển ý thức, nháy mắt đâm xuyên tiên hồn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.