Chương trước
Chương sau
Yêu thụ Quỷ Mẫu hoàn toàn biến mất, tên họ Dương nào đó bình yên vô sự.

Đương nhiên là bởi vì có sự trợ giúp của Càn Khôn Chỉ Linh nên lần này xem như một cơ duyên lớn.

Hắn không chỉ cắn nuốt ngược lại yêu thụ Quỷ Mẫu, mà còn cướp đoạt tất cả của nó. Tên họ Dương nào đó đứng tại chỗ nở nụ cười, lẩm bẩm một mình: "Hơi đáng

tiếc, chỉ thiếu chút nữa là có thể thăng cấp lên Đại La đại viên mãn!"

Nếu lúc này có người ngoài nghe thấy Dương Bách Xuyên nói vậy thì chắc là sẽ tức hộc máu, hoặc là đánh chết hẳn.

Từ Kim Tiên đại viên mãn tiến thẳng lên cảnh giới Đại La thượng phẩm, thế mà còn chép miệng bất mãn?

Thật sự khiến người ta tức chết người không đền mạng, đương nhiên người tức chết là tu sĩ.

Hắn hấp thu ngược lại yêu thụ Quỷ Mẫu, thành quả không chỉ là tu vi tăng vọt...

Dương Bách Xuyên chìa hai tay ra, quan sát từng đường minh văn phủ đầy trên hai cánh tay.

Hắn cũng cảm nhận được trên mặt, trên người, khắp toàn thân mình đều có...

Nhưng Dương Bách Xuyên không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì hắn biết những minh văn này tượng trưng cho cái gì.

Đây là minh văn Quỷ Mẫu mà hắn có được sau khi cắn nuốt yêu thụ Quỷ Mẫu, hay nói là thần thông thiên phú của yêu thụ Quỷ Mẫu thì phù hợp hơn.

So với tu vi tăng lên, Dương Bách Xuyên có hứng thú với thần thông của yêu thụ Quỷ Mẫu hơn.

Hắn đã cần nuốt tất cả của yêu thụ Quỷ Mẫu, lúc này hắn biết rõ những biến hóa xảy ra trên người mình, hắn có thể hóa thân ra thần thông thiên phú của yêu thụ Quỷ Mẫu, tức là hắn có thể biến thành yêu thụ Quỷ Mẫu.

Dương Bách Xuyên định thử trạng thái hiện tại của bản thân.

Ầm!

Hắn thầm nghĩ trong đầu, toàn thân phát ra tiếng nổ vang.

Sau đó, phía sau Dương Bách Xuyên xuất hiện một bóng cây cao lớn.

Thoạt nhìn đó là một hư ảnh, nhưng nó không ngừng biến to và ngưng thực.

'Thoáng cái phía sau Dương Bách Xuyên đã biến ra một cái cây to che trời.

Cây to rợp trời cao tận mây xanh, có vô số nhánh cây, lóe lên quầng sáng liên tục thay đổi màu sắc, trùng hợp là bảy màu lúc trước.

Che khuất bầu trời, phía sau có quầng sáng nở rộ. "Hiện ra!" Dương Bách Xuyên thốt ra hai chữ.

Ngay sau đó, cây lớn che trời phía sau hắn lập tức ngưng tụ thành trạng thái thực thể.

Cùng lúc đó, thân thể của Dương Bách Xuyên cũng biến mất. Lúc này hắn đã hoàn toàn hóa thành một yêu thụ Quỷ Mẫu.

Thân cao trăm trượng!

Trông như đã hóa thành thực thể hoàn toàn, nhưng thật ra không phải trạng thái thực thể.

Kỳ thực là một loại hình thái, cũng có thể xem là thân thể của Dương Bách Xuyên.

Hiện tại hắn chính là yêu thụ Quỷ Mẫu. Sau khi cắn nuốt và luyện hóa, hắn đã lấy được tất cả của yêu thụ Quỷ Mẫu. Hóa thành yêu thụ Quỷ Mẫu tương đương cướp đoạt thần thông thiên phú.

Dương Bách Xuyên có cảm giác nếu lúc này Cố Diệp đứng trước mặt hắn, hắn thi triển ra một cành cây hoặc một dây leo là có thể quật chết Gố Diệp.

"Mở!" Dương Bách Xuyên khẽ hô, đột nhiên một nhánh dây leo tách ra, bắt đầu điên cuồng tăng trưởng, biến thành to như thùng nước, vươn dài ra đến tận ngọn núi

cao trăm mét cách đó hơn nghìn mét.

Dương Bách Xuyên thầm nghĩ trong đầu, ầm một tiếng, hắn điều khiển nhánh dây leo này quất vào ngọn núi.

Trong tiếng vang ầm ầm, ngọn núi cao trăm mét nứt đôi.

Lực lượng của một kích thi triển lần này vượt quá tưởng tượng của Dương Bách Xuyên.


Nói cách khác, sau khi dung hợp luyện hóa, hắn đã kế thừa tất cả của yêu thụ Quỷ Mẫu.

Một kích này chỉ là một nhánh dây leo thôi đấy, hắn còn có thể biến ra hàng nghìn hàng vạn dây leo.

Tưởng tượng xem biến ra hàng nghìn hàng vạn dây leo công kích thì hiệu quả sẽ ra sao?

Chỉ tưởng tượng thôi mà Dương Bách Xuyên đã kích động rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.