Lúc này Dương Bách Xuyên đã nghe thấy Càn Khôn chỉ Linh nói chuyện, cho. nên hắn mắng mỏ mỉa mai không chút khách khí.
Hắn không cảm thấy bất ngờ về lời nói của Càn Khôn chỉ Linh, bởi vì hắn biết vẫn chưa phải lúc tệ nhất, lúc tệ nhất Càn Khôn chỉ Linh ắt xuất hiện.
Bây giờ xem ra hắn không đoán sai.
Quả nhiên là vậy.
Mặc dù trước đó Dương Bách Xuyên rơi vào tình cảnh khó khăn, nhưng hắn nhờ Hắc Liên giúp chứ không xin Càn Khôn chỉ Linh giúp đỡ, bởi vì hắn biết bình Càn Khôn là tồn tại đặc biệt.
Nhưng cũng là thứ duy nhất trên người hắn có thể lật ngược thế cờ.
Kể ra thì từ sau khi nói chuyện với Càn Khôn chỉ Linh, Dương Bách Xuyên đã hiểu ra một đạo lý, đó là hắn vẫn đang trong thời kỳ khảo nghiệm. Theo như lần
trước Càn Khôn chỉ Linh đã nói, hắn có thời gian một vạn năm.
'Trong một vạn năm hắn nhất định phải tu luyện tới cấp bậc hàng đầu Tiên Giới, không thì hắn sẽ chết.
Thật ra câu này có ý uy hiếp, nhưng nói đi cũng phải nói lại, hẳn đã là chủ nhân của bình Càn Khôn.
Chủ nhân gặp nạn, bình Càn Khôn sẽ mặc kệ ư? Dương Bách Xuyên không tin.
Tuy nhiên bình Càn Khôn quá thần bí, cũng vô cùng kiêu ngạo, có đôi khi không phải hắn mở lời là đối phương sẽ nghĩ cách hoặc là ra tay giúp hắn.
Hơn nữa bình Càn Khôn có linh, đến giờ hắn vẫn không nhìn thấy chí bảo này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3675658/chuong-4304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.